HOA HỒNG GIẤY - Trang 1153

Bạch Nhạn cười cười. Cô biết bà Lý Tâm Hà là kiểu người khẩu tà tâm

phật điển hình, thực ra bà không xấu, dù có xấu cũng chỉ thể hiện trên mặt,
nhìn một cái là thấy ngay. Hơn nữa bà cũng không chịu được đả kích, hễ bị
công kích là gào thét ầm ĩ, không nhẫn nhịn được. Trước đây cô đối đầu
với bà Lý Tâm Hà không biết mệt mỏi, nhưng bây giờ, cô tự nhủ với lòng
mình rằng phải thật tâm thật ý yêu thương và kính trọng bà Lý Tâm Hà như
mẹ đẻ. Nói câu này cũng hơi xấu hổ, đối với bà Bạch Mộ Mai cô chẳng
mấy yêu thương và kính trọng, nhưng cũng vẫn phải hiếu thảo! Bởi vì bà
Lý Tâm Hà là mẹ của Khang Kiếm, là người mà anh yêu quý và quan tâm,
nên cho dù bà tỏ thái độ thế nào, cô cũng phải chịu đựng.

Nếu muốn sống hạnh phúc với Khang Kiếm, cô bắt buộc phải có được

lời chúc phúc của bà Lý Tâm Hà.

Khang Kiếm đã sớm tiêm vacxin dự phòng cho cô, sợ cô chạy trốn nên

dặn đi dặn lại, nếu bà Lý Tâm Hà có nói điều gì khó nghe thì cô cứ nghe để
đấy, sau đó gọi điện thoại trút giận lên anh. Cô hứa với anh: Dù phía trước
khó khăn và trở ngại đến mấy, cô cũng sẽ không từ bỏ.

Khang Kiếm đáng để cô nỗ lực như vậy.

- Vậy mẹ muốn ăn gì để con về nấu. – Lúc gọi điện cho Khang Kiếm,

bà Lý Tâm Hà không chỉ một lần than phiền cơm người giúp việc nấu như
đồ cho chó ăn, đến Lệ Lệ còn chê. Bạch Nhạn đã từng chăm sóc bệnh nhân,
người bệnh mồm miệng nhạt nhẽo, muốn ăn thứ gì thanh đạm nhưng vẫn
phải có hương vị đầy đủ.

- Khỏi phải phiền. – Bà Lý Tâm Hà hỏi gì đáp nấy, nhưng đầu vẫn

không ngoảnh lại.

- Vậy con cứ nấu đại vài món, anh Khang Kiếm ăn xong là phải vội ra

sân bay, bọn con về trước ạ. – Bạch Nhạn đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.