HOA HỒNG GIẤY - Trang 1154

Lúc này bà Lý Tâm Hà mới ngoảnh đầu lại nắm tay Khang Kiếm, nước

mắt giọt ngắn giọt dài đầy vẻ tủi thân.

Bạch Nhạn nói muốn đi nhà vệ sinh nên ra ngoài trước, ông Khang Vân

Lâm đi theo sau cô.

- Nhạn Nhạn.

Ông gọi cô lại, Bạch Nhạn ngoảnh đầu lại với vẻ dò hỏi, tự nhắc mình

không được nhớ tới chuyện ân oán tình cảm giữa ông Khang Vân Lâm và
bà Bạch Mộ Mai nữa, chỉ cần nhớ ông ta là bố của Khang Kiếm là được
rồi.

Thực ra cô cũng không muốn hao tâm tổn trí đi so đo với những khúc

mắc trước đây, nhưng trong lòng cô rất coi thường ông Khang Vân Lâm.
Nếu nói việc của bà Bạch Mộ Mai là do ông ta không chịu nổi cô đơn nơi
xứ người, lại không chống cự lại được sự dụ hoặc của sắc đẹp, vậy tại sao
khi bà Lý Tâm Hà bị bại liệt, ông ta lại vẫn có thể ôm ấp thím Ngô một
cách thoải mái như vậy?

Thôi, bà Lý Tâm Hà đã không so đo thì cô còn chán nản nỗi gì?

Kéo Bạch Nhạn ra đầu cầu thang, ông Khang Vân Lâm nhìn cô bằng vẻ

mặt bi thương:

- Bố… đã nghe Kiếm Kiếm nói về chuyện của mẹ con. Con đừng buồn,

trước đây bố đã nói sẽ đối xử với con như con đẻ, bây giờ bố sẽ càng làm
như vậy.

Bạch Nhạn cúi đầu che đi sự lạnh lùng trong ánh mắt:

- Cảm ơn bố.

Ông Khang Vân Lâm cười khổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.