HOA HỒNG GIẤY - Trang 1188

Đều là những đứa trẻ thông minh, họ biết rằng sự thổ lộ như thế này,

chẳng qua chỉ để cho đối phương biết rõ tiếng lòng của mình, nhưng bọn họ
sẽ không có kết quả.

Kiếp này không có kết quả, đành gửi gắm cho kiếp sau tự do.

Nếu kiếp sau vẫn có thể gặp nhau, cậu vẫn muốn ở cạnh nhà Tiểu Nhạn.

Bố Tiểu Nhạn sẽ vẫn sống khỏe mạnh, cưng chiều Tiểu Nhạn như một nàng
công chúa, còn bố mẹ cậu sẽ không quá khích như bây giờ. Nếu có thể, khi
vừa tròn mười tám tuổi, cậu sẽ cưới Tiểu Nhạn về nhà. Cả hai cùng nhau đi
học, cùng nhau trưởng thành.

Sự cực khổ lúc mới vào Học viện Phi công thật sự không phải là cực

khổ thông thường. Chương trình học dày đặc, cường độ huấn luyện cơ thể
cũng cực lớn. Buổi tối quay về phòng ngủ là ôm gối ngủ vùi.

Tiểu Nhạn luôn xuất hiện trong giấc mơ của cậu.

Cô đã trưởng thành, trở thành một cô gái thanh tú, khi cười hai lúm

đồng tiền thật ngọt ngào.

Nhưng cậu đã nuốt lời, nghỉ đông nghỉ hè, cậu không thể quay về huyện

Vân.

Kỳ nghỉ vừa đến, đám học viên mới các cậu liền bị kéo đi huấn luyện

ngoài trời, trên sa mạc, trong rừng thẳm, chỉ có thể dùng điện đàm liên lạc
với bên ngoài, còn viết thư là bất khả thi.

Kỳ nghỉ kết thúc, về đến trường, người nào người nấy phơi nắng hệt

như dân châu Phi.

Cậu gọi điện cho Bạch Nhạn. Vừa nghe giọng cô, mắt cậu đã cay cay,

miệng há ra nhưng không thể nói được gì. Bạch Nhạn nói với cậu, cô bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.