HOA HỒNG GIẤY - Trang 134

Người cô có thể lấy làm chồng, tấm lòng rộng mở, tính cách khoáng đạt,

bao dung, chín chắn, chung thủy, hiểu cái tốt của cô, chấp nhận được người
mẹ có cuộc sống như tuồng chèo của cô. Người đó tựa như ngọn núi, che
chắn cô trước những lời đàm tiếu, cho cô một mái nhà không nhất thiết
phải giàu có nhưng lại ấm cúng, an toàn.

Vì anh, cô giữ mình trong sạch, thủ thân như ngọc, chịu đựng cô đơn,

sống cô độc, mặc cho tuổi xuân vụt trôi.

- Em nghe lời anh, tự trọng, tự tôn, từng bước từng bước tiến về phía

trước, em rất cố gắng, nhưng tại sao kết quả không giống như anh nói? Tại
sao? Tại sao?

Cô nhìn bông hồng giấy, khóc không thành tiếng.

Bông hồng giấy nằm lặng trong lòng bàn tay cô, âm thầm không nói.

- Cháu Bạch, người cháu đợi đã đến chưa?

Đúng lúc này, bác gái phục vụ đẩy cửa phòng.

- À, có lẽ cô ấy không đến. Bác cho cháu một đĩa cơm rang tôm, thêm

một bát canh.

Bạch Nhạn luống cuống quay lưng lại, bác phục vụ thấy giọng cô hơi

nghẹn ngào, hơi sững người, khép cửa lại.

Bạch Nhạn lau nước mắt, cẩn thận gói bông hồng giấy lại, cất vào ngăn

nhỏ trong túi xách.

Mấy năm nay, mỗi khi gặp chuyện gì buồn tủi, không chống đỡ được,

cô mới cho phép mình nhìn bông hồng giấy này, một bông hồng mãi mãi
không bao giờ tàn úa, một bông hồng không gì có thể thay thế được trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.