HOA HỒNG GIẤY - Trang 137

Khang Kiếm đưa tay cốc lên trán cô:

- Em nghĩ quẩn gì vậy, anh có cần phải làm những chuyện như vậy

không?

- Khó nói lắm. - Bạch Nhạn chớp hàng mi dài. - Nếu hôm nào anh muốn

mua quà gì đó để tạo cho em điều bất ngờ, tiền lại ở trong này hết, vậy anh
phải ghi sổ nợ ở cửa hàng ư?

- Tức là em khuyến khích anh lập quỹ đen?

- Em mong chờ những niềm vui bất ngờ, chứ không phải là điều bất ngờ

đáng sợ. - Bạch Nhạn húp hết bát cháo, không thèm lau miệng, nghịch
ngợm cắn tay Khang Kiếm. - Anh mà dọa em, em sẽ cắn chết anh.

Khang Kiếm nhìn vết răng trên tay, phản ứng bản năng lại trỗi dậy, anh

thấy may mắn vì mình đang ngồi, nếu không không biết phải giải thích thế
nào đây.

Bạch Nhạn mỉm cười đứng dậy, đến bên cửa chính thay giầy:

- Sếp có xe riêng đưa đón, em thì không, thôi em đi trước đây, để dành

bát cho anh rửa đó.

- Để anh đưa em đi. - Khang Kiếm buột miệng.

- Thôi, không cần đâu, em thích đi xe buýt. Đi xe buýt có thể gặp được

giai đẹp, còn có thể đóng giả con gái nhà lành liếc mắt đưa tình với giai
đẹp… Bye!

Một cái vẫy tay, một nụ hôn gió, người bèn đi mất.

- Bạch Nhạn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.