HOA HỒNG GIẤY - Trang 253

- Sếp Khang, y tá chỉ phụ trách truyền nước, những việc khác không

thuộc trách nhiệm của tôi.

Khang Kiếm thở dài buồn bã, bất lực ngủ thiếp đi.

Bạch Nhạn đứng trước giường, lúc này mới quan sát kỹ Khang Kiếm.

Nào là khí phách hiên ngang, rồi cả xuất sắc hơn người, nào tuổi trẻ tài cao,
tiền đồ thênh thang, nhìn xem, râu ria lởm chởm, mắt trũng sâu, môi nứt nẻ,
đầu bù tóc rối, ngủ rồi vẫn còn ngáy, nhìn ngược nhìn xuôi thấy chẳng qua
chỉ là gã đàn ông bình thường thôi sao? Vừa tằng tịu với người phụ nữ
khác, vừa muốn vợ phải một lòng, một dạ, nói dối, về khuya, tính xấu gì
của đàn ông anh ta cũng có. Vì thế, ông trời chẳng đã trừng phạt anh ta đó
sao.

Cô tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, giơ nắm đấm với khuôn mặt điển

trai của Khang Kiếm. Nhưng khi nắm đấm sắp giáng xuống, năm ngón tay
lại xòe ra, rất không cam tâm mà thu lại.

Giả vờ đáng thương gì chứ, sếp Khang, người đáng thương phải là cô

mới đúng? Mang danh Khang phu nhân, không được tiếng cũng chẳng
được miếng, chẳng có lợi ích gì hay ho, trước mặt người khác vẫn phải giả
vờ ngọt ngào với anh ta, sau lưng lại phải đấu mưu đấu trí với người đẹp Y.

Cô cũng khâm phục sự độ lượng của chính mình.

Hôn nhân không phải là yêu, không thể nói chia tay là chia tay. Khi đó

sao cô lại ngốc nghếch như vậy, chỉ mấy lần đã bị anh ta lừa được, trước đó
rõ ràng đã thủ thân như ngọc suốt 24 năm, đến anh ta tại sao không nhìn
thêm cho kỹ?

Không phải quân ta bất lực, mà là quân địch quá mạnh. Sếp Khang giấu

giếm rất tài!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.