HOA HỒNG GIẤY - Trang 261

được, không có chuyện gì hết, nhưng bây giờ anh bới nó lên, tôi còn dám
ăn đĩa rau này không?

Mặt Khang Kiếm thoắt xanh như tàu lá chuối.

- Tại sao hôm đó tôi không nghe anh giải thích? Bởi vì chuyện đó tôi

không thể chịu nổi. Sếp thân yêu ơi, anh nói ngày kết hôn là ngày chúng ta
đi đăng ký, hay là ngày tổ chức hôn lễ? Nếu là ngày tổ chức hôn lễ, khi đó
về mặt pháp lý chúng ta đã là vợ chồng, anh rõ ràng đã vượt quá giới hạn.
Nếu là ngày đăng ký, trước đó, chúng ta còn có thời gian yêu nhau gần nửa
năm, anh chính thị đã bắt cá hai tay.

Cô xòe hai tay, nhướn mày, trên mặt như viết rõ dòng chữ: Đừng có

chối, anh chính là đồ Đông Gioăng lăng nhăng!

Khang Kiếm từng này tuổi rồi, chưa từng mất tự tin, chưa từng hổ thẹn

như bây giờ, thật chỉ mong mặt đất nứt ra cái lỗ nẻ nào cho anh chui xuống.

- Cho nên tôi nói anh nợ tôi một món nợ lớn, đâu phải chỉ có một việc

đó, anh nợ tôi quá nhiều rồi.

Lần đầu tiên Bạch Nhạn cảm thấy không muốn trưng ra bộ mặt tươi

cười trước mặt Khang Kiếm, cô quay người lại, bờ vai run rẩy, cố gắng kìm
chế cơn xúc động muốn rơi nước mắt.

- Có biết không? Sếp thật sự đã bắt nạt tôi.

Nước mắt nuốt vào trong, nhưng vẫn đọng trong lời nói.

- Bạch Nhạn… - Khang Kiếm hổ thẹn muôn phần, đi tới sau lưng cô,

muốn ôm lấy eo cô, muốn quay mặt cô lại, cánh tay giơ ra lại yếu ớt thu về.

Đến giờ, anh cũng nhút nhát rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.