HOA HỒNG GIẤY - Trang 310

Lãnh Phong mặt không lộ vẻ gì, không bước vào, không rời đi, cũng

không lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng vào Bạch Nhạn.

- Anh… anh muốn ăn bánh chưng không?

Bạch Nhạn xấu hổ muốn chết, cắn răng hít một hơi, nặn ra một nụ cười

tội nghiệp.

Những người khác đều thông cảm nhắm mắt lại, thầm đoán tiếp theo

bác sĩ Lãnh không biết sẽ lôi mục nào khoản nào trong điều lệ y học ra mà
gầm lên một trận.

- Có. – Lãnh Phong gật đầu.

Bạch Nhạn há hốc mồm, tưởng mình nghe nhầm.

- Không muốn mời sao? – Lãnh Phong nhướn mày, khóe miệng nhếch

lên một nét cười như có như không.

Trời ạ, bác sĩ Lãnh cười lên trông gợi cảm quá, hệt như một tia nắng ấm,

một cơn gió nhẹ, một trận mưa rào. Mấy cô y tá trong nháy mắt đã chết
chìm trong những nét dịu dàng của Lãnh Phong.

- Mời chứ, mời chứ ạ! – Bạch Nhạn tiến đến chụp lấy cái túi, bên trong

vẫn còn mấy cái bánh chưng, đưa cả cho Lãnh Phong.

- Cảm ơn! – Những ngón tay thon dài của Lãnh Phong vuốt phẳng chiếc

túi nhăn nhúm, xách trên tay – Y tá trưởng, cho tôi mượn bản ghi chép ca
mổ chiều hôm qua của khoa Tiết niệu, bản của tôi không biết vứt đâu rồi.

- Vâng vâng, anh đợi một lát! – Y tá trưởng dùng tốc độ ánh sáng phóng

vào phòng hồ sơ, lại dùng tốc độ ánh sáng để lấy ra hồ sơ anh cần.

- Làm phiền chị quá. – Lãnh Phong gật đầu với mọi người, quay người

bước đi đầy phong độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.