HOA HỒNG GIẤY - Trang 368

Thật kỳ lạ, vậy mà giữa đường không ai vào thang máy.

Thang máy đến tầng thứ 21, Lãnh Phong ấn nút mở cửa, Bạch Nhạn

quay mặt đi không nhìn anh, hả hơi để điều chỉnh tâm trạng.

- Anh làm gì thế? Tôi muốn lên tầng áp mái.

Lãnh Phong nắm tay Bạch Nhạn kéo ra khỏi thang máy, Bạch Nhạn kêu

thất thanh.

Lãnh Phong mặt lạnh như tiền, tiếp tục im lặng, lôi Bạch Nhạn ra thang

bộ, đi tới tầng 22. Tầng 22 là phòng bệnh VIP của bệnh viện, thường dành
cho những người có thân phận tương đối đặc biệt như là người nổi tiếng
hay quan chức, phần lớn thời gian đều đóng cửa. Hành lang vắng vẻ im
lìm, ho khẽ một tiếng cũng rất vang.

Chỗ chiếu nghỉ cầu thang là nhà vệ sinh công cộng, Lãnh Phong lấy

chân đá tung cửa, đẩy Bạch Nhạn đến trước bồn rửa mặt, giật mũ y tá của
cô ra, chỉ vào tấm gương trên tường:

- Em mở to mắt ra mà nhìn xem, hôm đó tôi nói sai chỗ nào, hạnh phúc

của em được viết ở đâu?

Đầu Bạch Nhạn sắp bốc hỏa, cô nhắm mắt lại, ngước mắt lên.

Lãnh Phong quắc mắt, vẻ mặt mỉa mai. Đứng cạnh anh, đầu tóc cô rũ

rượi, sắc mặt vàng vọt, trong đôi mắt gấu mèo vẫn đầy tia đỏ, ánh mắt sâu
thẳm, lông mày cau lại, dáng vẻ phờ phạc. Trời ơi… đây chính là con ma
trong gương chui ra rồi.

Bạch Nhạn cuống quýt buộc tóc lại, ấn lên má hòng ép ra được một chút

hồng hào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.