HOA HỒNG GIẤY - Trang 382

- Cậu Khang, mọi việc tiến hành đến đâu rồi? - Là điện thoại của ông

Tùng Trọng Sơn.

Khang Kiếm định thần, báo cáo tình hình, ông Tùng Trọng Sơn rất hài

lòng, nói Lục Địch Phi đã đi học ở tỉnh về, anh chàng này giỏi giao tế, để
đến lúc đó anh ta cùng Khang Kiếm phụ trách tiếp đãi giới truyền thông,
đưa họ đi khắp nơi ăn chơi nhảy múa.

Cúp điện thoại, Khang Kiếm bần thần rồi gọi điện về nhà.

Bà Lý Tâm Hà nghe thấy tiếng mưa trong điện thoại, nói hôm nay Tân

Giang 33 độ, không một ngọn gió, nóng oi ả. Anh hỏi về Bạch Nhạn.

- Hôm đó nó xách hai cái túi to bỏ đi, đến giờ vẫn chưa quay về. Giống

hệt như con mẹ nó, không chịu nổi cô đơn.

- Cô ấy phải trực đêm, mẹ, mẹ đừng suy diễn. - Khang Kiếm sợ nghe bà

Lý Tâm Hà oán than vội vàng cúp điện thoại.

Anh do dự hồi lâu rồi lại ấn số của Bạch Nhạn.

Tiếng dương cầm thánh thót như mây trôi nước chảy, rất êm tai, dễ

nghe. Càng nghe lông mày Khang Kiếm càng giãn ra. “Mẹ nó chứ.” Anh
rủa thầm một cậu, không biết là tức giận với ai, lại ấn sang số máy phòng
phẫu thuật, lần này rất nhanh đã có người nghe máy.

- Sếp Khang ạ - Y tá phòng phẫu thuật rất quen tiếng của anh - Bạch

Nhạn nhà anh đang ở trong phòng sản, tạm thời không nghe điện thoại
được.

Anh vỗ vỗ tai, không nghe nói nhỉ, không phải phòng phẫu thuật sao,

sao lại đến phòng sản?

- Cô ấy… đến phòng sản làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.