HOA HỒNG GIẤY - Trang 405

- Cái gì là “lại là một đứa trẻ ngốc nghếch” chứ? - Bạch Nhạn băn

khoăn quay đầu lại.

- Lần trước, chuyện đó…

Mã Gia vừa mở miệng, Lãnh Phong đã vỗ vai anh:

- Tập trung lái xe đi, đừng đem bọn tôi làm mồi cho cá ăn.

Mã Gia toét miệng cười.

Bạch Nhạn không hỏi tiếp, đóng cửa kính lại.

Xe chạy qua một cửa sông, tầm mắt bao la ngút ngàn, một tòa kiến trúc

kiểu Lâm viên Giang Nam đập ngay vào mắt. Ở cửa có hai ba người mặc
áo blouse trắng đã đợi sẵn.

Sắp xếp phòng ở cho ba người, ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát rồi

vào phòng phẫu thuật.

Đừng tưởng đây là khu vực nghỉ dưỡng, vậy là thiết bị y tế vô cùng đầy

đủ, cũng có rất nhiều y tá và bác sĩ, không kém một bệnh viện cỡ nhỏ.

Bệnh nhân là mấy vị lãnh đạo lớn tuổi mới lui về hậu phương của Sở

Điện lực, đã liên hệ với Lãnh Phong từ trước, lần này mượn Viện Điều
dưỡng để tiện làm phẫu thuật.

Thời gian phẫu thuật không dài, lúc hoàng hôn đã kết thúc. Ở đây không

gần thành phố, chỉ gần một thị trấn nhỏ, không có hàng quán gì để đi xem.
Người phụ trách Viện Điều dưỡng đã bày biện một bàn toàn đồ hải sản tươi
trong phòng ăn để đón tiếp Lãnh Phong và mọi người.

Ấn tượng ít ỏi về nông thôn của Bạch Nhạn là hồi nhỏ ăn Tết ở nhà bà

ngoại mấy lần, nhưng khi đó là mùa đông, ngoài trời trơ trụi, cái gì cũng
đông cứng lại. Bà ngoại là người rất coi trọng thể diện, chỉ cho Bạch Nhạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.