HOA HỒNG GIẤY - Trang 70

Hôm nay Giản Đơn làm tài xế, xe chạy êm ru về phía ngoại ô.

Bạch Nhạn vừa ngồi xuống đã ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nồng trên

người Khang Kiếm, ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt anh vẫn đầy tia máu,
nhưng tinh thần vẫn tốt.

- Sếp Khang, đi đảo Giang Tâm làm gì thế?

- Thư giãn. - Khang Kiếm hơi ngả người trên ghế, nhắm mắt vờ ngủ. -

Bạch Nhạn, gọi anh là Khang Kiếm, đừng gọi sếp Khang.

Bạch Nhạn ngồi thẳng, nhìn phong cảnh lướt qua ngoài cửa xe.

- Anh là lãnh đạo thật mà!

Khang Kiếm kéo tay cô, bóp nhẹ một cái, mặt hơi hé ra:

- Anh lãnh đạo em cái gì?

- Lãnh đạo em đi theo con đường đã rải sỏi sẵn của anh.

- Sao lại là đường rải sỏi?

- Bởi vì vướng chân.

Đến giờ Khang Kiếm đã quen với cách nói của Bạch Nhạn, nhếch

miệng không đáp, nắm chặt tay cô, nhắm mắt lại.

Giản Đơn ngồi trước cười thầm.

Xe chạy một mạch tới bến tàu, một chiếc cano trên sông khẽ bập bềnh

theo sóng.

Giản Đơn không đi cùng mà lái xe trở về thành phố, Bạch Nhạn và

Khang Kiếm lên cano.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.