HOA HỒNG GIẤY - Trang 87

- Anh… đừng có làm càn, chúng ta… từ từ nói chuyện!

- Bây giờ anh rất nghiêm túc.

Khang Kiếm rất có trình tự hôn lên mắt cô, cổ cô, hôn rất lâu ở tai cô,

Bạch Nhạn thấy buồn quá, liền phì cười, cả người mềm nhũn, vội xin tha
mạng:

- Được rồi, mình ngồi dậy nói chuyện cho tử tế.

Khang Kiếm lại chẳng nghe lời cô, ngón tay thon dài thuần thục luồn

vào bên dưới chiếc áo khóa, nhích dần lên phía trên, dừng lại ngay trước
ngực cô, cả hai người đều run lên như bị điện giật.

Căn phòng bỗng chốc yên ắng, bầu không khí nồng nàn lan tỏa khắp

nơi.

- Bạch… Nhạn… Em có yêu anh không? - Ánh mắt Khang Kiếm mơ

màng.

Bạch Nhạn há miệng nhưng không phát ra tiếng, chỉ cảm thấy người

nóng như đang bốc hơi.

- Chúng mình xác định mối quan hệ chính thức, được không em?

- Em…

Điện thoại bỗng reo vang, Bạch Nhạn như được đặc xá: - Em đi nghe

điện thoại.

Cô vội vàng thoát ra khỏi vòng tay Khang Kiếm, chạy đến nhấc máy.

- Mẹ? - Cô vỗ đầu, quên mất hàng tháng, cứ đến ngày chủ nhật cuối

cùng, bà Bạch Mộ Mai sẽ từ huyện Vân lên thăm cô. - Mẹ đang ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.