HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 124

“Tạm biệt!” Cô quay đầu bước đi, đi một lúc, lẳng lặng quay đầu, thấy

Hi Vũ vần đứng yên ở đó, màn đem giăng kín khiến bóng dáng của cậu ta
trở nên mơ hồ.

Cô biết thái độ của mình với cậu ta hơi quá đáng, nhưng cô thực sự

không dám thả lỏng, chỉ sợ mình quá lịch sự, cậu ta sẽ được đà lấn tới, sau
đó lịch sử lặp lại, vậy thì có gì hay ho? Nhưng cậu ta lại cho cô gợi ý, tìm
một “đạo cụ”, thỉnh thoảng có những buổi họp mặt quan trọng, có thể loại
bỏ không ít phiền phức.

***

Cũng sắp nửa đêm rồi mà Khổng Tước còn chưa trở về, Trì Linh Đồng

để cửa chờ Khổng Tước, nhưng mắt díu lại không mở ra nổi, đành nằm
nhoài trước laptop chơi cờ tỷ phú với ba người xa lạ để giết thời gian.

Bùi Địch Thanh gửi tin nhắn tới, ba chữ và một dấu hỏi cuối câu: Đã ngủ

chưa?

Cô hồi âm lại hai chữ và một dấu hỏi cuối câu: Việc gì?

Vừa gửi xong thì điện thoại reo lên, cô còn tưởng là tên Hi Vũ bám dai

như nhặng kia, cô bấm nút nghe, giận dữ mắng khẽ: “Cậu còn muốn thế nào
nữa?”

Đối phương không lên tiếng, chỉ có tiếng thở khi nhanh khi chậm truyền

tới theo sóng điện thoại.

“Không phải cậu định mượn rượu giả điên đấy chứ, tôi nói cho cậu biết,

tôi chịu không nổi nữa rồi. Đồng chí Hi Vũ, nếu cậu vẫn tiếp tục như vậy
thì chúng ta không làm được cả bạn học đâu.”

“Hi Vũ là ai?” Đối phương hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.