HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 162

đòi ly hôn, người ngoài sẽ cười chê.” Xa Thành cười cười, hàm răng trắng
tinh.

“Tổng giám đốc Xa, xin lỗi, có lẽ tôi phải khiến anh thất vọng. Đến bạn

trai tôi còn không có, sao có thể khuyên nhủ được triết lý hôn nhân cao xa
gì đó với Chủ tịch Nhạc?”

Xa Thành nhếch miệng đầy hàm ý, “Điều này cũng đúng, cô vẫn còn trẻ

tuổi. Ừm, Tiểu Trì, khi cô và Tĩnh Phân ra ngoài, có thấy cô ấy đặc biệt
thân thiết với người bạn khác phái nào không?”

Trì Linh Đồng thầm nghĩ, người này đúng là “Có bệnh thì vái tứ

phương”, bạn bè khác phái đặc biệt thân thiết, có ai dám để cho người ngoài
biết không? “Tổng giám đốc Xa, tôi đã ăn no rồi.” Cô đặt đũa xuống, “Cảm
ơn bữa tối của anh, nhưng tôi thực sự không thể giúp được. Ở công ty, tôi
chỉ là một nhà thiết kế nho nhỏ mà thôi, anh cần biết gì thì có thể hỏi thư ký
của Chủ tịch Nhạc, lịch trình hàng ngày của chị ấy và những người chị ấy
thường tiếp xúc, thư ký là người biết rõ nhất.”

Xa Thành tắt tàn thuốc: “Ừm, cô nói đúng. Không ăn thêm chút nữa à,

còn rất nhiều món ăn.”

“Thực sự ăn không nổi nữa rồi.” Trì Linh Đồng nói.

Xa Thành rung chuông, người phục vụ đi vào, cầm hóa đơn để anh ta ký

tên, cười nói: “Chủ tịch Nhạc đang ở tầng trên, Tổng giám đốc Xa có muốn
tới chào không?”

Xa Thành liếc nhìn Trì Linh Đồng, đôi mắt Trì Linh Đồng trong veo như

nước, bình thản đón nhận ánh mắt của anh ta. “Không cần. Đừng nói với cô
ấy là tôi cũng dùng bữa ở đây.”

Người phục vụ ngẩn ra, vội vàng im miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.