HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 194

Trì Linh Đồng lườm anh ta: “Cổ đại chỉ có tứ đại danh tác mà anh đã

‘râu ông nọ cắm cằm bà kia’ rồi. Nếu có thập tứ đại danh tác thì anh còn đỡ
nổi không?”

“Đừng lạc đề, chúng ta đang nói chuyện trai tài gái sắc mà.”

“Một người phải có tài mạo song toàn, ở bên người đẹp mới coi như một

đôi người ngọc được.”

Vậy đôi người ngọc đâu rồi? Trì Linh Đồng ngẩng đầu lên, thấy Bùi

Địch Thanh và cô gái nọ đã rời khỏi đám người, bước tới một chỗ tâm sự
riêng. Hai người vai kề vai, dưới ánh đèn chùm thủy tinh, hai chiếc đồng hồ
trên tay đều tỏa sáng rực rỡ.

“Ăn nhanh lên, món ăn sắp nguội rồi.” Thoáng cái mà món bánh ngọt đã

được mang lên. Nếu dựa theo thứ tự xuất hiện của các món ăn trên bàn tiệc
Trung Quốc, chỉ hai món ăn nữa được bưng lên là kết thúc bữa tiệc.

“Bọn họ nói ăn xong thì đi hát karaoke, bảo chúng ta cùng đi luôn.” Trần

Thần nói.

“Anh đi đi, tôi hát không hay, không dám kêu gào lúc nửa đêm làm

người khác sợ hãi. Tôi muốn về phòng để ngủ.”

“Cô đừng lấy cớ nữa, lần trước hát hay thế còn gì.”

“Biết tôi lấy cớ mà còn hỏi à. Chẳng lẽ bắt tôi mặc bộ đồng phục học

sinh này để đi chắc?” Trì Linh Đồng trừng mắt nhìn Trần Thần.

Trần Thần vùi đầu ăn uống: “Buổi họp ngày mai, tôi phải lên phát biểu,

nếu cô không đi thì tôi cũng không đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.