HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 195

“Tùy anh.” Trì Linh Đồng nhanh chóng chén sạch bánh ngọt trong bát,

khóe mắt liếc thấy Bùi Địch Thanh đang nhìn về phía mình, cô bèn vờ như
không thấy.

Hoa quả vừa được bưng lên, mọi người đã ăn uống no say, ai về phòng

thì về phòng, ai sống về đêm thì đi tìm chỗ chơi. Trì Linh Đồng và Trần
Thần đến rất muộn, nhưng chuồn đi sớm nhất.

Trước khi về phòng, Trần Thần lại muốn tám chuyện với Trì Linh Đồng,

nhưng Trì Linh Đồng chẳng hề nể tình mà sập cửa trước mặt anh ta. Cô bật
ti vi lên, tìm quần áo ngủ rồi đi tắm rửa. Dù sao cũng là nơi đẳng cấp năm
sao, bồn tắm cũng cực kỳ lớn, cô ngâm mình trong làn nước ấm ngát
hương, sau đó leo lên giường, đầu vừa chạm vào gối liền ngủ thiếp đi.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, cô loáng thoáng nhớ đến cuộc hẹn với Bùi
Địch Thanh. Nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, thời khắc này,
chắc Bùi Địch Thanh cũng không trách cô thất hẹn.

***

Khi điện thoại rung lên thì cô vẫn đang chìm trong giấc mộng.

Lâu lắm rồi cô không mơ như thế. Có lẽ đó là một buổi chiều thu, áng

mây rực rỡ nhuộm khung trời phía Tây thành một dải gấm lộng lẫy, cô vẫn
còn rất nhỏ, bước xuống từ xe buýt, lưng đeo cặp sách to. Ông Trì Minh Chi
đứng trước cửa nhà, đeo tạp dề. Thật lạ lùng, một người đàn ông cao lớn
như ông, phong thái nho nhã tuấn dật, nhưng khi đeo tạp dề lại chẳng khiến
người ta bất ngờ, trái lại còn tạo cảm giác ấm áp của gia đình.

Ông mỉm cười, đón lấy cặp sách của cô, xoa xoa đầu cô, hiền hòa nói với

cô, mẹ về nước rồi, ông đã làm món xôi sen cô thích, cả món cá rán mà mẹ
cô thích ăn nhất nữa. Mẹ ngồi trên máy bay rất lâu, hơi mệt mỏi, đang ngủ
trong phòng, ông bảo cô đi lại nhẹ nhàng, đừng làm mẹ thức giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.