HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 222

Cô ở Thanh Đài ba năm, anh ta và cô có bảy mươi hai cơ hội để quen

biết nhau, nhưng Khổng Tước lại chưa bao giờ nhắc tới chuyện này. Núi
không dời thì nước chảy, hóa ra ông Tiêu Hoa và ông Quan Ẩn Đạt là bạn
thân, mà có khi ông Quan Ẩn Đạt sắp trở thành cha dượng của cô. Nhưng
như thế thì có đâu có thay đổi được mối quan hệ giữa cô và Tiêu Tử Thần?
Trì Linh Đồng thấy thỉnh thoảng Khổng Tước cũng khá dở hơi.

“Bây giờ chúng ta tới nhà anh à?” Trì Linh Đồng hỏi.

“Tử Hoàn rất quý chú Quan, tối nay chúng ta cùng tới Mỹ Thực Phủ ăn

lẩu.” Mọt sách nghiêm túc đáp.

“Tử Hoàn ấy hả, đúng là cũng hơi nhớ anh ta. Anh ta tặng tôi mấy tờ

phiếu giảm giá mà tôi chưa dám dùng tờ nào. Tôi định đợi tới khi trời lạnh
lên thì mới đi.”

Tiêu Tử Thần cười: “Thực ra bật điều hòa, ăn lẩu, uống bia mới là sở

thích mà người Thanh Đài yêu nhất.”

“Nóng lạnh đan xen, chắc thú vị lắm nhỉ! Thế anh đang lái xe đi đâu

đấy?” Xe đang chạy về phía đường cao tốc đi ra sân bay.

“Chú Quan và cha tôi rất thích ôn lại chuyện người chuyện việc ngày

xưa, cô sẽ không có hứng thú với mấy câu chuyện đó đâu. Tôi dẫn cô đi
loanh quanh bên ngoài, khi nào gần đến bữa trưa thì chúng ta quay lại, cứ
nói là đang đi thì bị tắc đường.”

Trì Linh Đồng liếc nhìn Tiêu Tử Thần, anh ta nhìn thẳng về phía trước,

chỉ thấy được nửa bên mặt, vẫn là hàng mày tuấn lãng và đôi mắt ấm áp
hiền hòa. Người đàn ông xuất sắc trong y học nhưng lại ngốc nghếch trong
tình cảm này, liệu Khổng Tước có biết thật lòng trân trọng hay không? Cô
không hỏi đến chuyện giữa anh ta và Khổng Tước, anh ta cũng không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.