HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 243

nhận ra thì đã không thể kiềm nén. Linh Đồng, không cần đáp lại ngay,
nhưng xin em hãy cho tôi một cơ hội.”

Được rồi, đầu tiên thổ lộ qua lời nói, sau đó quay ra tấn công bằng tin

nhắn, vị đại gia này định chơi nhảy xa ba bước

(*)

hay sao? Trì Linh Đồng

thản nhiên bỏ di động vào trong túi xách. Sau khi buổi tham quan kết thúc,
trên đường về công ty, lúc xe chạy qua nhà sách Tân Hoa, cô bảo tài xế
dừng xe, “Chủ tịch Nhạc, em muốn xuống đây mua một ít tài liệu.”

(*) Một hạng mục trong môn điền kinh

“Đi đi, thích mua gì thì mua, nhưng nhớ ghi rõ trên hóa đơn.” Nhạc Tĩnh

Phân dặn dò.

Cô mỉm cười gượng gạo, đẩy cửa xuống xe, sau khi xe của Nhạc Tĩnh

Phân rẽ vào một con đường khác, cô mới đưa tay bắt taxi. Ôi, cứ như gián
điệp ấy.

Thả lỏng, tự nhiên, cô nhủ thầm. Tiệm cà phê vào buổi sáng, vừa mới mở

cửa, tiệm được quét dọn sạch bong. Trong cả căn phòng lớn chỉ có một
khách hàng, đang nhàn nhã vắt chéo chân, trên mặt bàn trải khăn xô có đặt
một bó hoa hồng trắng còn đọng nước. Cũng được, là hoa hồng trắng,
không phải hoa hồng đỏ, không khiến người ta giật mình.

Trì Linh Đồng vẫy tay với người nhân viên đang cầm tờ thực đơn bước

tới, ngồi xuống ghế sofa đối diện Bùi Địch Thanh. Giữa hai người không có
một chiếc laptop như mọi khi, khiến bầu không khí có mấy phần kỳ lạ.

“Tôi đến rồi đây!” Cô trừng mắt nhìn anh.

Anh mỉm cười, tặng hoa cho cô, cô nhận lấy, đặt bừa sang một bên:

“Anh lại định làm gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.