HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 293

nhà.

Gió đêm vừa thổi tới đã khiến cô đỡ chóng mặt hơn, nhưng cổ họng vẫn

nghẹn như cũ, đi chưa được mấy bước, ọe một tiếng, cô ngồi xổm cạnh một
lùm cỏ, nôn tới mức không biết trời đâu đất đâu. Nôn gần hết mật ra ngoài,
bấy giờ cô mới cố gắng đứng lên. Lấy nước trong túi ra súc miệng, lại lén
lút ngó nghiêng tứ phía, thấy không có ai nhận ra mình, bèn chạy vội chạy
vàng.

Dưới tầng nhà, Trì Linh Đồng dừng bước.

Màu đen của chiếc xe hòa vào màn đêm, chỉ có bóng người cao ráo đang

dựa vào cửa xe là vô cùng nổi bật. Anh lẳng lặng nhìn về phía con đường
nhỏ mà cô đang đi, tĩnh lặng như một pho tượng điêu khắc. Sau đó, dù trời
đêm mịt mù, Trì Linh Đồng vẫn thấy được nét cười dịu dàng trong đôi mắt
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.