HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 291

Trì Linh Đồng vỗ nhẹ lên bờ vai ông, xấu xa nghĩ nếu Cam Lộ nghe

được những lời này thì tốt biết bao! Tình yêu là dòng suối trong chảy từ tận
đáy lòng, không phải cứ chém xuống là sẽ ngừng chảy. Cô ta tốn sức ràng
buộc ông Trì Minh Chi bằng con cái, nhưng kết quả nhận lại là gì đây?.

Đưa cha về nhà hàng, Trì Linh Đồng âm thầm nhét thẻ ngân hàng vào ví

tiền của ông Trì Minh Chi, trong thẻ có chứa tiền bán nhà bán xe, số tiền rất
lớn. Cô không giả vờ làm thiên thần, cô chỉ muốn cha mình được sống
những ngày tháng ung dung khi về già. Đây cũng là điều duy nhất mà cô có
thể làm cho cha.

Tâm trạng của Tiêu Tử Hoàn khá tốt, chơi đùa với Đào Yên Nhiên rất

vui vẻ, khi tới đón Trì Linh Đồng, huýt sáo vô cùng khoan khoái. Trì Linh
Đồng đẩy Đào Yên Nhiên lên ngồi ở ghế trước, một mình cô chiếm cả hàng
ghế sau. Xe chạy khỏi nội thành, Trì Linh Đồng nhoài người bên cửa sổ xe,
mắt nhìn thẳng về phía sau.

Tiêu Tử Hoàn nhìn cô qua gương chiếu hậu, thấy cô như thế bèn mỉm

cười: “Sao thế, có phải ra nước ngoài đâu, khi nào muốn về, anh trai đều sẽ
đưa cô đi.”

Trì Linh Đồng không thu lại tầm mắt: “Tôi là chim không di trú, trời

chuyển lạnh là không muốn dời tổ nữa.”

Suốt đường về, Tiêu Tử Hoàn và Đào Yên Nhiên hát hò không nghỉ, còn

Trì Linh Đồng thì ngủ một mạch. Trong khi nửa mê nửa tỉnh, cô nhận được
hai cuộc điện thoại không mấy vui vẻ, một là của Trần Thần, một là của
Khổng Tước.

Trần Thần an ủi Trì Linh Đồng bằng giọng nói cực kỷ thương xót:

“Không biết thủ tục nào không được phê duyệt, dự án Thính Hải Các tạm
thời gác lại, ngày đấu thầu bị hoãn lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.