HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 300

cũng theo mưa mà giảm đi mấy phần. Tiết thu ở Thanh Đài rất ngắn, mưa
thêm một vài đợt là Thanh Đài bắt đầu bước vào mùa đông. Trì Linh Đồng
đi theo dòng người ra khỏi cửa lớn của Thái Hoa, đang là giờ cao điểm tan
ca, đường đông như mắc cửi, nhưng chỉ nhìn qua là cô đã nhận ra Bùi Địch
Thanh giữa dòng người.

Anh cầm một chiếc ô màu đen, mặc áo gió kiểu Anh, quần jean, boot cổ

ngắn, đang mỉm cười với cô, tuấn tú và ấm áp tới mức không lời nào tả nổi.
Khiến cô bỗng nhiên đỏ mặt. Dường như những chuyện trước kia đều chỉ là
thoáng qua, phút giây này, cô mới thực sự nhận ra mình đang yêu.

Anh không lái xe tới đây, nói muốn đi cùng cô. Ô không lớn lắm, anh ôm

hờ lấy eo cô, bước về phía trước. Mưa bắn trên mặt đường thành từng đóa
hoa nhỏ, trong lòng hai người dường như cũng nở hoa. Đi mấy bước, mỉm
cười nhìn nhau, lại tiếp tục đi về phía trước.

“Hôm nay anh lên mạng cả buổi trưa, muốn tìm một nhà hàng đặc sắc

chút để ăn bữa tối, nhưng lại không tìm được chỗ nào ưng ý.” Nơi có món
ăn ngon thì quá đông khách, hai người không thể nói chuyện thoải mái; nơi
có bầu không khí dễ chịu thì món ăn không ngon, cô lại cực kỳ kén ăn; nơi
có món ăn ưng ý, không gian đẹp thì quá xa, phải lái xe rất lâu mới tới, trời
mưa nên đường khó đi, điều này sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng. Thật lòng yêu
một người, cho dù một chút miễn cưỡng cũng không nỡ khiến cô phải chịu
đựng.

Trì Linh Đồng ranh mãnh đáp: “Nếu không thể chọn được, vậy thì nghe

theo sự sắp xếp của số mệnh đi! Số mệnh sẽ cho anh biết hướng đi tiếp
theo.”

Bùi Địch Thanh mỉm cười: “Vậy thì kính nhờ số mệnh!”

“Lén nói cho anh biết, món ăn mà em yêu thích là ngó sen, bánh ngọt mà

em thích ăn là bánh bí ngô. Em bị dị ứng với hải sản, nhưng điểm kì lạ là ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.