HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 299

Anh dịu dàng xoa nhẹ lên bờ vai cô, nâng khuôn mặt cô một cách trân

trọng và nghiêm túc, rồi hôn cô. Trì Linh Đồng sửng sốt, cả người tựa như
sợi dây cung bị kéo căng, căng thẳng tới mức run rẩy, nhưng cô không đẩy
anh ra, hai tay từ từ buông xuống, nhẹ nhàng kéo góc áo anh.

Hành động này đã khích lệ anh, anh hạnh phúc tới mức ngực phát đau,

“Linh Đồng, anh biết, anh sẽ trân trọng em.” Và rồi, anh niêm phong lời
hứa ấy bằng một nụ hôn dịu dàng.

Ebook được thực hiện bởi các thành viên EFF

Màn đêm tĩnh lặng, trăng treo giữa trời, ở hai đầu điện thoại, hai người

đều không ngủ được. Chợt không biết nên nói gì cho phải, nhưng dù không
nói lời nào, nghe được hơi thở từ đầu bên kia sóng điện, trái tim cũng thấy
mềm mại.

“Linh Đồng, chúng ta đang yêu đúng không?” Nếu trước mắt có một

chiếc gương, Bùi Địch Thanh sẽ thấy vẻ mặt của mình lúc này muốn bao
nhiêu ngốc thì có bấy nhiêu ngốc, tựa như một thiếu niên ngây ngô.

Trì Linh Đồng không đáp, Bùi Địch Thanh lại phát hoảng, vội vàng gọi

cô mấy tiếng.

“Ừm, anh đã dụ dỗ thành công rồi.” Trì Linh Đồng bất đắc dĩ nghĩ, đúng

là khi người ta yêu, trí thông minh cũng đột ngột giảm xuống.

“Ha ha!” Bùi Địch Thanh cao giọng cười lớn, khiến cả màn đêm sáng

bừng.

***

Lần hẹn hò đầu tiên kể từ khi xác định quan hệ yêu đương lại vào một

ngày mưa. Mùa thu năm nay ở Thanh Đài mưa rơi không ngớt, nhiệt độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.