HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 334

tơ trên người em dựng đứng lên này.”

“Trả lời đi?” Anh rất cố chấp.

Cô đẩy tay anh ra, bướng bỉnh nhảy xuống: “Không chơi với anh nữa,

em đi ngủ đây!” Đêm tối tĩnh lặng, tư thế ngồi này sẽ thiêu đốt nửa bầu trời
đêm mất thôi.

Anh đi theo cô vào phòng cho khách, thấy cô quấn người mình thành

một con nhộng. Cách lớp chăn mỏng, anh dịu dàng hôn cô. Lúc đóng cửa,
cô nghe thấy anh nói: “Hóa ra em lại nhát gan như thế, ha ha, cuối cùng anh
cũng tóm được nhược điểm của em rồi.”

Mùa đông của Thanh Đài bắt đầu đổ về theo cơn bão này, tiếp đó là một

hai đợt mưa tuyết, khi trời quang trở lại, bầu trời xanh như vừa được gột
rửa, không khí lạnh lẽo nhưng tinh khiết, nước biển bập bềnh.

Tiêu Tử Thần sang giao lưu học thuật ở một trường Đại học y tại Hồng

Kông hai tháng, Khổng Tước nói qua điện thoại với vẻ buồn phiền, cô nàng
thấy rất cô đơn. Nghe giọng nói của cô nàng, có vẻ như đã hoàn toàn buông
xuôi, muốn tẩy trôi quá khứ để làm vợ người ta. Nói thực, Trì Linh Đồng
cũng không tin cô nàng lắm. Cho dù có một ngày cô nàng thật sự lấy Tiêu
Tử Thần, Trì Linh Đồng vẫn sẽ toát mồ hôi hộ cho Tiêu Tử Thần.

Các cuộc gọi của bà Đàm Trân hầu hết là hỏi thăm, thỉnh thoảng lại nói

một hai câu chú Quan thế này thế kia, Trì Linh Đồng thầm nghĩ, xem ra
mùa đông này, mẹ cô không còn lạnh giá nữa. Ông Trì Minh Chi ít khi gọi
điện tới, có lẽ là không còn mặt mũi đâu mà nói chuyện với Trì Linh Đồng,
chỉ có Cam Lộ mặt dày gọi mấy lần, mở miệng ngậm miệng đều là thay em
trai em gái cảm ơn chị gái, Trì Linh Đồng cảm thấy vô cùng bực bội, chỉ
hận không thể cài số điện thoại của cô ta là blacklist.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.