HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 335

Hi Vũ cũng gọi điện tới hai lần, Trì Linh Đồng cảm thấy nay tôi đã có

chồng, anh đã có vợ, cứ nói mấy câu mờ ám như vậy thì chẳng ra sao cả,
bèn quở trách một phen, khiến cậu ta tức điên, lại muốn vĩnh viễn không
gặp cô nữa.

Chuyện giữa Nhan Tiểu Úy và Trần Thần cũng có chút chuyển biến, tình

tiết cụ thể thế nào thì cô không rõ, nhưng có một ngày Trì Linh Đồng đi hẹn
hò với Bùi Địch Thanh về, mở cửa, lại thấy trong tủ giày có đôi giày da của
Trần Thần, mà cửa phòng của Nhan Tiểu Úy thì đóng chặt. Cô hoảng tới
mức quay đầu chạy thẳng xuống tầng, theo Bùi Địch Thanh về nhà, lại bị
Bùi Địch Thanh dụ dỗ, tới mức khuôn mặt cô đỏ bừng như tôm nướng. Nếu
thêm vài lần nữa, chưa biết chừng đôi mắt phượng của Bùi Địch Thanh chỉ
liếc sang là cô đã tự động lao đến rồi. Điều này quá ảnh hưởng đến nhân
cách, ảnh hưởng danh dự, cho nên cô bắt đầu ghi hận Trần Thần.

Hôm nay, vừa bước vào phòng làm việc, giám đốc Triệu đã gọi cô: “Tiểu

Trì, lát nữa đi theo tôi tới phòng họp, hạng mục Thính Hải Các được đã
được thông qua, chúng ta bắt đầu bận rộn rồi đây. Tiểu Trần đâu, sao giờ
còn chưa đến?”

Trần Thần với mái tóc tổ quạ hồng hộc chạy vào, luống cuống cào cào

tóc: “Ngủ quên, ha ha.”

Trì Linh Đồng vờ như lơ đãng liếc nhìn chân anh ta, mỉm cười khoái chí.

“Không sao chứ?” Trần Thần mấp máy môi hỏi.

Trì Linh Đồng nháy mắt, tìm tài liệu về Thính Hải Các, đi theo lãnh đạo

ra ngoài. Lúc đi tới cửa, cô quay đầu lại, thần bí ghé sát vào tai Trần Thần,
chỉ vào cổ anh ta: “Chị ấy cắn anh à, chỗ này đỏ hết lên rồi.”

“Tôi nhớ là không mà!” Trần Thần sờ cổ theo phản xạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.