HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 341

tiếng với bà Đàm Trân và ông Trì Minh Chi, đột nhiên nghênh ngang dẫn
người tới chào hỏi, liệu có bị ăn đòn không nhỉ? Ôi, còn hai mươi chín ngày
nữa, còn lâu, xe tới trước núi ắt sẽ có đường.

Không bao lâu sau, cũng mới là những ngày đầu đông, Trì Linh Đồng

nhớ tới tình cảnh ngày hôm nay, mới hiểu được kỳ thực hai mươi ngày chỉ
như một cái chớp mắt ngắn ngủi mà thôi.

***

Mọi chuyện quá thuận buồm xuôi gió, ngờ đâu vui quá hóa buồn.

“Linh Đồng, tôi được tự do rồi.” Miệng Trần Thần ngoác tới mang tai,

đặt một bản thiết kế lên bàn Trình Linh đồng như dâng báu vật.

“Anh đã thoát khỏi vòng xiềng xích của Nhan Tiểu Úy?” Trì Linh Đồng

đang mở phần mềm CAD ra, hôm nay cô phải hoàn thiện lại bản thiết kế
Thính Hải Các để ngày mai báo cáo kết quả. Nhưng máy vi tính hình như bị
nhiễm virus, đợi mãi mà chưa mở được.

“Đầu em được cấu tạo từ thứ gì thế hả?” Trần Thần lườm cô, rồi lại vui

vẻ sáp vào, “Hạng mục nhà tù kia của tôi được thông qua rồi, Chính phủ rất
hài lòng, có tặng thưởng chút ít cho tôi.”

“Có tiền thưởng không?” Hai mắt Trì Linh Đồng phát sáng.

“Đồ hám tiền, trong mắt chỉ có tiền thôi. Cũng được một ít tiền, Tiểu Úy

nói thứ bảy này ba người chúng ta đi ăn lẩu ở Mỹ Thực Phủ.”

“Ăn lẩu thì tôi mời, anh chuyển sang mời món khác đi!” Không thể để

đôi ma bủn xỉn này được lợi, ở Mỹ Thực Phủ cô có nhiều phiếu giảm giá
lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.