HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 398

“Tử Thần, họ là ai thế?” Khổng Tước há hốc mồm.

Tiêu Tử Thần không đáp, chỉ nói: “Hiếm có dịp gặp mặt, chúng ta ghép

bàn ngồi chung nhé!”

“Không cần đâu, chúng tôi gọi món xong rồi.” Trì Linh Đồng vội nói. Cô

thầm quan sát Tiêu Tử Thần, nếu khuôn mặt kia không quen thuộc đến thế,
cô sẽ tưởng rằng đó không phải cùng một người. Trước đây Tiêu Tử Thần
rất khô khan, hiền lành, là kiểu không có chủ kiến, Khổng Tước nói gì thì
anh ta nghe nấy. Nhưng người trước mắt này lại được bao bọc trong một lớp
vỏ lạnh lùng nghiêm nghị, xa cách với bất cứ ai, rất mạnh mẽ kiêu ngạo,
như một vị lãnh đạo đã quen với việc ra lệnh cho người khác. Cô thấy hơi
thương cảm cho con chim kia.

“Chúng tôi chỉ có bốn người, xin đừng khách sáo như vậy.” Anh ta nói

với Trần Thần, nhưng lại nhìn Trì Linh Đồng.

“Không phải…khách sáo…” Trì Linh Đồng trừng mắt lườm Khổng

Tước, nhưng Khổng Tước còn chưa kịp nói tiếp, Tiêu Tử Thần đã đưa tay
gọi người phục vụ đang đứng ở đó. “Thế thì tốt. Cô ơi, phiền cô bưng món
ăn ở bàn này vào trong phòng.”

“Cưng, tới ngồi chung đi, là hai vị lãnh đạo ở học viện của Tử Thần, rất

thân thiết với anh ấy, không sao đâu.” Đến nước này rồi thì Khổng Tước
đành nói vậy thôi. Cô nàng cũng thấy hơi là lạ, không hiểu tại sao đột nhiên
Tiêu Tử Thần lại trở nên nhiệt tình như thế.

Trì Linh Đồng mỉm cười tự giễu với Trần Thần và Nhan Tiểu Úy:

“Người thất nghiệp chẳng có bao nhiêu tiền, tôi vẫn nên tiết kiệm thì hơn!
Nào, hôm nay chúng ta ăn theo thầy giáo Tiêu đi.”

Trần Thần và Nhan Tiểu Úy cũng không phải người câu nệ khách sáo,

cũng thường xuyên tụ tập vui chơi với người quen và người không quen,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.