HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 461

thật. Ừm, xin lỗi, lẽ ra không nên nhắc tới những chuyện này.” Nhạc Tĩnh
Phân nhớ ra Tiêu Tử Thần cũng ở đây, bèn áy náy ngẩng đầu.

Vẻ mặt của Tiêu Tử Thần lạnh tanh, ấn đường thoáng hiện sự mất kiên

nhẫn. Nhạc Tĩnh Phân thầm nghĩ, chẳng ai thích nhắc tới người yêu cũ
trước mặt người yêu hiện tại, có lẽ hôm nay không thể tiếp tục đề tài này
nữa, chị ta vội nâng ly, “Tôi xin mời Linh Đồng và thầy Tiêu một ly.”

“Chủ tịch Nhạc, mời chị.” Trì Linh Đồng hơi cong khóe môi, nâng cốc

đưa lên miệng. Chất lỏng có màu vàng rực, trong vị cay có cả vị ngọt của
hoa quả, không hề khó uống, cô từ từ nuốt hết một ngụm lớn.

Nhạc Tĩnh Phân lại mời riêng cô một ly, Trần Thần cũng mời, cô không

biết làm sao cho phải, cũng không tiện chối từ, quay đi quay lại đã uống hai
ly lớn, món ăn cũng chẳng có gì đặc sắc, lại chưa ăn bữa trưa, chỉ một
thoáng mặt Trì Linh Đồng đã hồng rực lên, tươi cười hớn hở.

Nhạc Tĩnh Phân biết Tiêu Tử Thần không lái xe, chị ta cũng thường

xuyên phải đi tiếp khách, tửu lượng không thấp, bèn uống với anh mấy ly
lớn, Trần Thần cũng không chịu yếu thế, mời rượu theo. Bữa cơm này cả
khách và chủ đều vui vẻ, uống hết hai chai Champagne.

Ba người kia đều vẫn bình thường, chỉ có Trì Linh Đồng là say. Khi Trì

Linh Đồng bước ra khỏi chỗ ngồi, cảm thấy cả phòng ăn như một ống kính
vạn hoa, lay động không ngừng.

Tiêu Tử Thần đi thanh toán với dáng đi rất vững vàng. Trần Thần định

tranh đi, anh bèn xua tay, “Bữa cơm này nên để tôi và Linh Đồng mời, lần
sau tới Thanh Đài thì tôi sẽ không khách khí đâu.”

“Anh và Linh Đồng ở bên nhau thật sao?” Trần Thần ngơ ngác hỏi.

Tiêu Tử Thần chỉ đáp lại bằng một nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.