HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 493

“Nếu còn gì thắc mắc, mời chị liên hệ với luật sư. Chị Tống, phiền chị

tránh sang một bên, tôi còn phải làm việc. Chào cô, xin hỏi cô muốn nộp
phí dịch vụ sinh hoạt cho căn hộ nào?”

“Tôi…” Mặt Trì Linh Đồng đã trắng nhợt như tuyết.

“Để tôi.” Tiêu Tử Thần hờ hững bước vào.

“Thầy Tiêu…” Tống Dĩnh hoảng hốt lui ra sau mấy bước, như vừa nhìn

thấy ma, “Anh…sao anh cũng ở đây?”

“Chúng ta quen nhau sao?” Tiêu Tử Thần nhíu mày, hỏi với vẻ xa cách.

Tống Dĩnh cười khan, ánh mắt trốn tránh, “Từng gặp một lần. À, anh

mất trí nhớ, không nhớ cũng không sao. Anh…ở chung với cô ta?”

“Cô ấy là vị hôn thê của tôi, có vấn đề gì không?” Giọng điệu của Tiêu

Tử Thần đã lộ vẻ bực bội.

“Vừa nãy anh không nghe thấy sao, cô ta…là chủ của Khế Viên…” Vẻ

mặt của Tống Dĩnh vừa ghen tức vừa oán hận.

“Tôi biết.” Tiêu Tử Thần dời mắt đi, đưa tay ôm lấy Trì Linh Đồng đang

lảo đảo chực ngã, “Một lát là xong thôi, em không sao chứ?”

“Em không sao.” Trì Linh Đồng mỉm cười đầy miễn cưỡng.

“Cô đúng là nhanh tay nhanh chân, vừa có tình yêu vừa có tiền tài.”

Dường như không thể chịu nổi việc hai người thân mật với nhau, Tống
Dĩnh mỉa mai chế nhạo. “Cô đang hả hê lắm đúng không, hai người đàn ông
ưu tú đều bị khuôn mặt ngây thơ này của cô lừa phỉnh.”

Trì Linh Đồng mỉm cười hờ hững: “Cô cũng vậy, cô Tống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.