HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 495

“Biết đâu, đó cũng là một tai nạn.” Cô ra sức chớp mắt, cố nén dòng

nước mắt đang chực tràn khỏi bờ mi. Nhạc Tĩnh Phân đã nói, Tống Dĩnh và
Bùi Địch Thanh mới có thêm một vị tiểu thư, nhẩm tính thời gian, có lẽ là
con của Bùi Địch Thanh, nếu không sao Tống Dĩnh có thể hống hách như
vậy? Địch Thanh dùng sinh mệnh để đổi lấy sự nhượng bộ của Bùi Địch
Văn, mọi thứ trên cõi đời này đều được đánh đổi bằng cái giá rất đắt.

“Đừng nói nữa, Linh Đồng, đều đã qua rồi, bây giờ chúng ta đang ở bên

nhau.” Anh hôn nhẹ lên ngón tay lạnh lẽo của cô.

“Khi nãy em rất sợ anh sẽ tức giận, thực ra em không hề có ý giấu anh.”

Nếu như có một đường dây nối lên Thiên Đàng, cô rất muốn gọi điện hỏi
Bùi Địch Thanh, rốt cuộc anh có yêu cô hay không? Nếu như yêu, tại sao
lại khiến cô đau khổ và uất ức như vậy? Nếu như không yêu, vậy đó là tình
cảm gì? Khế Viên, từng cho cô cảm giác nó là giấc mộng mà anh và cô
cùng xây dựng, dù phải ngắm nhìn từ phương xa, cô vẫn thấy lòng mình an
tĩnh. Thế nhưng giờ phút này, cô lại thấy Khế Viên tựa như một củ khoai
lang nóng đến phỏng tay. Thực sự đã tới lúc phải trao trả lại.

“Linh Đồng, có lẽ cả đời này anh cũng không thể tặng em một tòa Khế

Viên, nhưng chắc chắn tình yêu của anh dành cho em không hề ít hơn anh
ta.” Tiêu Tử Thần nói.

Khóe mắt Trì Linh Đồng nóng bừng: “Tử Thần, đừng so sánh bản thân

với người khác, anh chính là anh. Em rất may mắn vì có được tình yêu của
anh.” Lời này của cô xuất phát từ tận đáy lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.