HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 522

đặt trên bàn, anh xem nhật ký cuộc gọi, cuộc gọi cuối cùng của cô là gọi
cho Khổng Tước, ngay trước đó là gọi cho anh.

Anh đi vào phòng ngủ, nước trong bình giữ nhiệt còn thừa nửa bình, hộp

thuốc đã được mở ra, chăn trên giường lộn xộn, anh đưa tay chạm lên
chúng, còn chút hơi ấm, hẳn là cô mới rời giường chưa lâu. Bên cạnh
laptop, chiếc đồng hồ quả quýt và chiếc đồng hồ Cartier mà cô luôn đeo
trên người lẳng lặng nằm yên, kim đồng hồ kêu tích tắc, khiến anh sợ hãi tột
độ.

Hôm qua, cô ngẩn người đứng một mình trong gió tuyết, may mà anh bắt

gặp, nếu không e là cô sẽ đông cứng thành một bức tượng trên đường. Cô
nói muốn tới siêu thị mua chút đồ, anh thấy cô hơi khác thường nhưng anh
cũng không nói ra. Cô hỏi anh hôm nay có chuyện gì đặc biệt không? Anh
lắc đầu. Cô mệt mỏi đi vào phòng đọc sách, nói làm người phải biết giữ chữ
tín. Cô ôm một chiếc chăn khác từ trong tủ quần áo, muốn ngủ riêng.

Tiêu Tử Thần đấm mạnh vào đầu mình, ngồi phịch xuống sofa, cô biết

Khổng Tước gặp chuyện không may, cô cũng biết anh đi gặp Khổng Tước,
cô chỉ đang thăm dò anh thôi. “Khỉ thật.” Anh rủa thầm, trong lòng rối loạn.
Bọn họ đã thân mật tới mức độ này, đã bàn tới chuyện cưới xin nhưng cô
vẫn như chim sợ cành cong, vẫn không tin tưởng anh, khi xảy ra chuyện thì
lập tức trốn chạy.

“Cạch!” Tiêu Tử Thần giận dữ vung tay lên, không may đụng phải chậu

cá vàng đặt trên giàn hoa, mấy con cá vàng vây đỏ đuôi đen hoảng hốt quẫy
lên, nước văng ra ướt nửa ghế sofa.

Tiêu Tử Thần không để ý tới đám cá vàng, mặt mũi méo xệch, thực sự

anh thấy hơi giận Trì Linh Đồng. Trời tối thế này, lạnh như vậy, người còn
mang bệnh, em muốn khiến ai đau lòng đây? Anh cười khổ đi vào phòng
bếp, lấy ra một bao thuốc lá từ nơi sâu nhất của ngăn kéo. Ngọn lửa ở bật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.