HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 528

“Con đừng đi vội, chờ một lát, Tử Thần, sao đèn cầu thang lại hỏng thế

này?” Ông Quan Ẩn Đạt quay đầu cầm tay bà Đàm Trân, “Tiểu Đàm, bà
đừng lo, cứ đi từ từ, nhất định Đồng Đồng sẽ không sao đâu.”

“Mau lên mau lên, lão Quan, thời gian càng dài Đồng Đồng càng nguy

hiểm.” Bà Đàm Trân khóc tới không thở nổi.

“Tôi biết.”

Trong bóng tối, một tiếng “rầm” chợt vang lên, tiếp đó hình như có tiếng

người ngã xuống.

“Không xong rồi, Tử Thần bị ngã.” Ông Quan Ẩn Đạt kêu lên, bước vội

hơn.

Tiêu Tử Thần vô cùng hoảng loạn, trong bóng tối anh bước hụt một

bước, sau đó lăn xuống hơn mười bậc cầu thang, ngã ở chỗ rẽ, hai mắt
nhắm nghiền, trán chảy đầy máu, bàn tay máu thịt lẫn lộn.

Chiếc Audi màu đen chạy nhanh như chớp trên con đường nông thôn,

cây cối hai bên đường dồn dập lùi lại phía sau. Chiều đông, mặt trời tựa như
một cái đĩa phát sáng, lơ lửng giữa không trung, trông thì rực rỡ diễm lệ
nhưng chẳng tỏa ra bao nhiêu hơi ấm, lười nhác chiếu sáng không gian.

Trong xe bật điều hòa vô cùng dễ chịu. Trì Linh Đồng hơi động đậy tay

chân đã cứng đơ, nghiêng đầu nhìn Ngô Thanh đang ngồi cạnh cô, mỉm
cười, “Có thể phiền cô giúp tôi cởi áo khoác không, tôi thấy hơi nóng.”

Thần kinh của Ngô Thanh căng lên, Trì Linh Đồng chỉ hơi động đậy bà

ta lập tức hoảng hốt trừng mắt nhìn cô. Tay chân Trì Linh Đồng đều bị trói
bằng dây thừng, Ngô Thanh vốn định nhét một cái khăn tay vào miệng cô,
nhưng Trì Linh Đồng nói cô say xe, nếu dọc đường không nói chuyện, cô
có thể bị ngất xỉu. Ngô Thanh nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, đành thôi. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.