HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 530

không khí mới mẻ, nhìn thấy hoa đỏ cỏ xanh, bầu trời lam biếc, mùa xuân
lại tới bên cô lần nữa.

Cô vội vã đi ra khỏi nhà, nếu như tận mắt nhìn thấy Tiêu Tử Thần và

Khổng Tước ở bên nhau, nhìn thấy Khổng Tước làm nũng với anh, nhìn
anh hoảng hốt giải thích với mình… Thực ra, vạch trần sự thật, cũng tựa
như đâm vào ngực một nhát dao, người đau vẫn cứ là mình.

Chi bằng không gặp. Sự dịu dàng, săn sóc của anh đã khiến cô quyến

luyến, có lẽ hiện tại cô đã không còn dũng khí để lạnh lùng dứt bỏ. Nhưng
giờ thì tốt rồi, thời cơ đã tới. Cô không cần nghe lời nói dối, không cần tiếp
tục phỏng đoán, không phải suy nghĩ lung tung, tạm thời rời xa mọi chuyện
liên quan đến anh, để tình cảm hừng hực này nguội lạnh dần, để tâm tư của
nhau lắng đọng, sau đó sẽ quyết định bản thân nên đi con đường nào.

Đường lớn ở nông thôn ít khi được sửa chữa, nhấp nha nhấp nhô, xe xóc

nảy vô cùng, đây là việc duy nhất mà Trì Linh Đồng không thể chịu đựng
nổi, cô say tới mức không biết trời đâu đất đâu. Cô thực sự căm ghét tất cả
các phương tiện giao thông.

“Mẹ, phải đổ xăng thôi.” Ngô Tiểu Thanh nhìn đồng hồ đo xăng đã

chuyển sang màu đỏ.

“Đằng trước có một trạm xăng dầu, dừng lại một chút, mẹ cũng phải gọi

điện cho Quan Ẩn Đạt.” Ngô Thanh cảnh giác nhìn ra ngoài xe. Trời lạnh,
mọi người đều ở trong nhà, đường có rất ít xe và người qua lại.

“Không được lên tiếng.” Ngô Thanh trừng mắt nhìn Trì Linh Đồng.

Trì Linh Đồng gật đầu, “Bà định nói gì với dượng Quan của tôi?” Tối

qua, khi ra khỏi Tân Giang, cô nghe thấy Ngô Thanh gọi điện cho ông Quan
Ẩn Đạt, nói muốn có hai quyển hộ chiếu ngay tức thì và hai tấm vé máy
bay, nếu không bà ta sẽ giết con tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.