HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 552

Ngô Thanh liếc nhìn cô, nghĩ lại, vẫn cứ trói tay trói chân cô cho thật

chặt, nhét khăn vào miệng cô, bấy giờ mới xuống xe rồi khóa cửa lại.

Trì Linh Đồng trừng mắt nhìn cô ta với vẻ phản đối, đúng là đồ tiểu nhân

nói mà không giữ lời. Thế nhưng cô cũng hơi thương hại hai mẹ con này,
hành trình trốn chạy của họ sẽ chấm hết vào ngày mai. Không biết rốt cuộc
hai người này quá ngây thơ, hay họ đã quá mệt mỏi, sao có thể tin tưởng
dượng Quan sẽ ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của họ? Tới Toronto,
hướng Nam có sân bay Phổ Đông Thượng Hải, hướng Bắc có sân bay thủ
đô Bắc Kinh, cho dù đi nam hay bắc thì đều là lộ trình ngàn dặm, bất luận
họ dừng lại ở trạm trung chuyển nào đều có khả năng bị bắt. Bọn họ có thể
trốn mấy tháng đã là kỳ tích, muốn bay ra nước ngoài, chẳng khác nào
chuyện cổ tích.

Cô bảo Ngô Thanh yêu cầu ông Quan Ẩn Đạt làm ba quyển hộ chiếu, chỉ

để ám chỉ với ông rằng mình vẫn bình an. Cô say máy bay, ngồi trên máy
bay mấy tiếng, chi bằng để Ngô Thanh giết mình đi cho xong. Nếu Ngô
Thanh và Ngô Tiểu Thanh là hai tội phạm quốc tế có tiền án tiền sự, cô sẽ
hoảng sợ, nhưng hai người phụ nữ yếu đuối trói gà không chặt lại hoảng
loạn như rắn mất đầu này, cô hợp tác như vậy, đúng là sợ bọn họ không chịu
nổi kích thích mà thôi. Nhưng cô cũng cảm ơn bọn họ đưa cô ra khỏi tình
cảnh hỗn loạn ấy. Giờ phút này, trái tim cô đã bình thản trở lại.

Mùa đông năm ngoái, Bùi Địch Thanh bỏ lại cô, từ đấy sinh ly tử biệt.

Một năm qua đi, một vài chuyện tựa như chu kỳ tuần hoàn ác tính của

nền kinh tế, từ từ nhen nhóm, sự việc tiếp theo sẽ là gì, cô không muốn nghĩ
tới nữa.

Tình yêu mang đến niềm hạnh phúc mà không thứ ngôn ngữ nào có thể

miêu tả được, nhưng cũng mang đến nỗi đau ám ảnh như dao khứa vào tim.
Dường như, cô luôn là người bị bỏ rơi. Một cô gái thông minh sẽ biết sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.