HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 556

Trì Linh Đồng hít sâu vào, chán nản xua xua tay, thế này thì chán quá đi,

không có cảnh tượng cảnh sát bao vây, lại được cứu một cách lặng lẽ thế
này! “Nói ra thì dài lắm. Bọn họ ở trong quán ăn nhà anh đó, anh báo cảnh
sát đi!” Xin lỗi, bà Ngô, cô Ngô, không thể đi cùng hai người được nữa.
“Tổng giám đốc Xa, anh giúp tôi gọi điện cho Chủ tịch Nhạc với.”

Xa Thành còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghe tới mấy chữ “Chủ

tịch Nhạc” này thì hoảng hốt một lúc.

Trì Linh Đồng chắp tay thành hình chữ thập: “Xin anh đó, xin anh đó, tốt

thì tốt cho trót, anh đừng so đo hiềm khích ngày xưa nữa, trong bụng đàn
ông có thể chèo thuyền mà

(*)

, anh là quân tử rộng rãi, xin hãy chủ động gọi

điện thoại cho chị ấy giúp tôi, để chị ấy lái xe tới đây, tốt nhất là tới trước
khi cảnh sát ập đến.”

(*) Ý chỉ đàn ông thì rộng lượng, bao dung.

Xa Thành nhíu mày, mắt giật giật, cô nhóc này bị bắt cóc thật hả? Anh ta

vô cùng hoài nghi.

*****

Áo len cao cổ màu đen, áo khoác màu nâu nhạt, khăn quàng màu khói,

vẻ mặt hờ hững lạnh nhạt còn có vài phần khó hiểu, thái độ lịch sự và cảm
giác xa cách nhưng không khiến người ta khó chịu. Bà Đàm Trân nhìn Tiêu
Tử Thần bước ra từ trong nhà, cảm giác anh tựa như một người xa lạ. Rõ
ràng cùng một gương mặt, nhưng lại như có thêm thứ gì đó, lại như bớt đi
thứ gì đó, bà không nói rõ ra được.

“Tử Thần,” Mỗi lần có người gọi tên anh, trực giác khiến anh sững

người, ngẩng đầu theo phản xạ có điều kiện. Bà Đàm Trân nhíu mày, “Con
mới ra viện, cứ ở Tân Giang chờ đi, mẹ tới Thanh Đài đón Đồng Đồng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.