HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 589

Thân thể Trì Linh Đồng đờ ra, hai tay bối rối đưa lên không trung.

“Buổi sáng này thực sự tốt lành, cô Trì ạ.” Giọng nói nghẹn ngào.

Trì Linh Đồng thả tay xuống, mỉm cười: “Chắc vậy, nhìn ra biển lớn,

xuân về hoa nở.”

Quân MụcViễn cố gắng kiềm chế dòng nước mắt đang dâng lên, anh ta

từ từ buông cô ra, nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới: “Cô gầy đi nhiều
quá, suýt nữa thì tôi không nhận ra cô. Nào lại đây, tôi giới thiệu cho cô một
người.”

“Thôi để sau đi, tôi và Chủ tịch Nhạc phải về rồi.” Trì Linh Đồng quay

đầu tìm Nhạc Tĩnh Phân.

“Nhất định phải gặp.” Quân Mục Viễn kiên quyết, “Cô đợi một lát.” Anh

ta bước tới giới thiệu Nhạc Tĩnh Phân cho người đàn ông tôn quý kia trước.
Bờ biển gió to, Trì Linh Đồng không nghe rõ họ nói những gì, chỉ thấy
Nhạc Tĩnh Phân giật mình, khuôn mặt không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Quân Mục Viễn ghé vào tai người đàn ông nọ, nói một câu gì đó với anh

ta, đôi mắt sâu thẳm của anh ta nhìn xoáy vào Trì Linh Đồng, anh ta bước
thẳng tới trước mặt cô.

Trì Linh Đồng ngạc nhiên nhìn anh ta, khi tới gần, cô phát hiện ra anh ta

vô cùng tuấn tú.

“Linh Đồng đấy à, anh là Bùi Địch Văn đây.” Anh ta nở một nụ cười

hiền hòa với cô, gọi thẳng tên cô một cách thân thiết, tựa như một người
anh cả chiều chuộng em gái.

Cái tên này, Bùi Địch Thanh đã từng nhắc tới. Anh ta là Thái tử của tập

đoàn Hằng Vũ, là con của người vợ cả, con trai trưởng của nhà họ Bùi, lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.