HOA HỒNG SA MẠC - Trang 54

CÁ VOI ĐỊA TRUNG HẢI

1

988 được tuyên là năm của các đại dương chỉ thuần trên công ước

giấy tờ. Bởi cũng phải ca tụng một cái gì đó chứ. Đó cũng có thể gọi là năm
của rừng, thế rồi rừng vẫn tiếp tục bị đốt phá, biến mất khỏi địa cầu trong
sự dửng dưng tuyệt đối của các chính phủ cẩu thả lơ đễnh tham gia ký hiệp
ước bảo vệ và phát triển rừng. Đó cũng có thể được gọi là năm của khí
quyển, và rồi những nước công nghiệp cũng chẳng vì thế mà ngừng phát
thải khí làm thủng tầng ô zôn và là nguyên nhân làm lớp vỏ Trái đất nóng
lên.

Những thực tế đau đớn và phi lý này có thể dễ dàng làm ta bi quan,

nhưng, thật may, việc chắc chắn rằng còn tồn tại những cá nhân và tổ chức
ra sức nỗ lực bảo tồn môi trường tự nhiên và thúc giục thực hiện quyền cơ
bản - quyền được cùng nhau quyết định điều chúng ta muốn làm cho hành
tinh nhỏ bé của mình - cho phép ta có một hy vọng nhất định trong từng đó
sự mù quáng hám lợi.

Tôi nhớ một tối trên bãi biển, ở phía Bắc Sardinia. Cùng một nhóm

bạn, chúng tôi đang ngắm mặt trời lặn rời xa chúng tôi để qua chiếu sáng
cho những miền đất khác ở phía Tây thì, đột nhiên, từ biển cất lên khúc hát
độc nhất của cá voi, cái âm thanh cao vút ấy có gì đó của âm nhạc vị lai và
gây ấn tượng cho bất cứ người nào từng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.