HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 126

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Tuyệt! - Tôi tấm tắc khen.

Bá phổng mũi:

- Tao đã nói rồi mà! Thơ hay cần quái gì dài!

Tôi lại buột miệng:

- Ừ, ngắn mà hay ghê!

- Thì vậy!

Cái cảnh "mẹ hát con khen hay" diễn ra thật xúc động. Bá phải nhắm mắt lại để lòng khỏi
rưng rưng. Lát sau, nó mở mắt ra và để trả ơn tôi, nó khen:

- Mắt mày không lé. Mày có cặp mắt tinh tường. Mười năm nữa, mày sẽ trở thành một phê

bình gia trứ danh.

Mỗi lần "nịnh" tôi, Bá đều phong cho tôi một "tước", hết triết gia đến họa gia, và bây giờ là

phê bình gia. Nhưng tôi cần quái gì những thứ "gia" xa vời đó. Tôi chỉ quan tâm đến thứ

"gia"

trước mắt: Gia Khanh! Vì vậy, tôi nôn nóng nói:

- Chuyện mười năm sau để mười năm sau tính, còn bây giờ tao chép lại bài thơ gửi cho

thằng Ngữ nghen!

- Khoan đã! - Bá vội vã xua tay - Chờ tao nghĩ ra cho mày một cái bút hiệu đã!

- Ừ hén.

Tôi sực nhớ ra bài thơ chưa có tên tác giả. Trong khi tôi đang loay hoay nghĩ xem nên đặt

tên gì thì Bá đã sốt sắng giảng giải:

- Trong trường hợp của mày, cái bút hiệu phải nói lên được tâm sự của tác giả. Chẳng hạn,
bông hồng nhung tượng trưng cho tình yêu nồng cháy, mày có thể lấy bút hiệu là... Hồng

Nhung.

Tôi rụt cổ:

- Thôi đi mày! Bút hiệu gì mà nghe như tên con gái!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.