HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 139

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

đi, không kịp để tôi nói một lời từ giã.

Tôi đứng ngẩn ngơ nhìn theo nhà thơ đàn anh. Ngữ không cáu chuyện tôi thương Gia

Khanh.

Nó chỉ điên tiết chuyện tôi dám coi tôi là đối thủ ngang tầm với nó. Nó giận tên đồ đệ hỗn

hào, chuyên đi ăn cắp thơ người khác, trong khi đó lại sợ sư phụ "ăn cắp" tình yêu của mình.

Nhưng Ngữ có giận tôi hay không, đối với tôi điều đó chẳng quan trọng gì. Tôi chỉ lo một

điều, không biết cuối cùng Ngữ có chịu đăng bài thơ "tổng hợp" của tôi như nó đã hứa hay
không. Tôi hy vọng nếu không nể tôi thì ít ra Ngữ cũng nể mặt ba nhà thơ tiền chiến đang

"tạm trú" trong thơ tôi. Nếu Ngữ là sư phụ tôi thì ba ông kia là sư phụ nó. Sư phụ của nhà

thơ

Ngu Kha tức là sư tổ của nhà thơ K.K. Thằng Bá không biết điều đó nên khi chạy lại gần tôi,

thấy tôi đang lim dim mắt, lẩm nhẩm cầu nguyện: "Sư tổ ơi, phù hộ con với!", nó hoảng hốt

sờ tay lên trán tôi, lắp bắp:

- Mày bị chó dại cắn hả Khoa?

Chương 13: Hoa Hồng Xứ Khác

Ba tổ sư Xuân Diệu, Huy Cận và Hồ Dzếnh hẳn đã nghe thấy lời khẩn cầu tha thiết của tôi

nên vào ngày tờ báo tường sắp lên khuôn, tôi tìm thấy trong xấp bản thảo Ngữ đưa bài thơ

"Biết đến bao giờ" của tôi.

Tôi mừng như mở cờ trong bụng và kể từ giây phút đó, tôi chúi mũi vào chăm chút minh

họa bài thơ của mình.

Trình bày và trang trí tờ báo, ngoài tôi ra, còn có thằng Vinh rỗ. Nhưng Vinh rỗ chỉ là "thợ

phụ". Nó là lính của tôi. Trước nay, bài vở mười phần, tôi giành vẽ hết bảy phần. Vinh minh

họa ba phần ít ỏi còn lại. Nhưng lần này, do tôi đầu tư hết thời gian và công sức vào bài thơ

của tôi nên Vinh tha hồ múa cọ. Nó khoái lắm. Vừa khoái, nó vừa thắc mắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.