HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 140

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Bài thơ của ai mà mày vẽ kỹ vậy?

Tôi vờ vịt:

- Nó ký tên tắt làm sao tao biết được!

Vinh tò mò cầm bài thơ lên xem. Xem xong, nó bĩu môi:

- Thơ dở ẹc!

Giọng lưỡi của thằng Vinh làm tôi giận muốn ứa gan. Nếu nó là em tôi thì tôi đã đá đít nó

rồi.

Kẹt một nỗi, nó là bạn của tôi và mặc dù mặt nó rỗ hoa, tay chân nó lại to như cẳng voi. Tôi

đành tự an ủi: nó đâu có biết K.K. là tôi, nếu biết hẳn nó đã bốc "sếp" của nó lên tận mây

xanh rồi. Nghĩ vậy, tôi chỉ mím môi, hậm hực:

- Nhưng mà tao thích bài thơ này!

Thấy tôi đột ngột nổi quạu, Vinh không dám bình luận thêm nữa. Nó cúi xuống hí hoáy làm

phận sự.

Trong những bài thơ Vinh minh họa, có cả bài thơ của Ngu Kha. Dạo này, Ngu Kha vẫn tiếp
tục làm thơ tình cho Gia Khanh. Nó vẫn ra rả cái điệp khúc "Em là chim xứ lạ, có hiểu tình

anh không?". Nhưng con chim quỷ quái kia dường như nhất định không chịu hiểu nên trong

bài thơ nào Ngữ cũng nhắc tới nhắc lui cái ý đó, hệt như thông báo "coi chừng mất cắp" mà

người ta vẫn lặp đi lặp lại trên loa phóng thanh ở các bến xe liên tỉnh.

Tụi bạn trong lớp lúc này cũng thôi chọc Ngu Kha. Chọc hoài, thằng Ngữ cứ giở đòn lì, ai nấy

đâm chán. Hơn nữa, đòn thằng Ngữ như gió vào nhà trống nên cũng chẳng ai buồn quan

tâm.

Nó tung thơ ào ào như Tôn Ngộ Không tung thiết bảng. Gia Khanh vẫn một mực trơ trơ.

Cho đến nay, chỉ có tôi, Bá và có lẽ cả Gia Khanh biết Ngu Kha là ai. Nhưng cả ba đều ngậm

tăm. Gia Khanh thì vậy, như chiếc lá khoai, bao nhiêu thơ đổ ra ngoài bấy nhiêu. Bá thì nhìn

Ngữ bằng nửa con mắt. Nó bảo tôi: Ngu Kha là tên vô hại. Bá chỉ đề phòng Nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.