HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 184

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Hồng nghĩ sao ấy chứ! Tôi đâu có sợ gặp Hồng!

Thấy tôi chối dài, nhỏ Hồng nghinh mặt:

- Không sợ gặp tôi, sao ông đi trễ hoài vậy?

- À, à... - Tôi liếm môi - tôi đi trễ tại vì... tôi ngủ dậy trễ!

- Xạo ơi là xạo! - Nhỏ Hồng nhăn mặt kêu lên - Ông làm như ông ở một mình ngoài hoang

đảo không bằng! Ông dậy trễ thì mấy ông bạn quí của ông phải kêu ông chứ!

Tôi gãi cổ:

- Tụi nó đâu có thèm kêu!

- Chứ không phải ông không thèm dậy hả?

Miệng lưỡi con nhỏ này độc địa quá chừng. Cái giọng khích bác của nó khiến tôi phát khùng.

Nỗi sợ hãi bay vèo đâu mất, tôi đâm sẵng giọng:

- Nhưng việc gì tôi phải sợ ai! Tôi đi trễ bởi vì tôi thích đi trễ, thế thôi!

Nhỏ Hồng có vẻ khoái trá trước sự phẫn nộ của tôi, làm như cuộc đời của nó chỉ có mỗi một

niềm vui là chọc cho người khác đổ quạu. Nó cười chúm chím:

- Ông anh hùng quá hén! Ông làm thơ ký tên K.K.K. để chửi xỏ nước da của tôi mà dám

tuyên bố là không sợ gặp tôi hén!

Đang hùng hùng hổ hổ, nghe nhỏ Hồng nhắc chuyện thơ thẩn, tôi bỗng xụi lơ. Mặt tôi xịu

xuống như quả bong bóng vừa bị gai đâm.

Thái độ của tôi càng khiến nhỏ Hồng hiểu lầm. Nó giở giọng nói kháy:

- Sao ông im re vậy? Bộ hết đường chối rồi hả?

Tôi cười như mếu:

- Việc gì tôi phải chối! Tôi là K.K.K. nhưng tôi không phải là K.K.K.!

Nhỏ Hồng tròn xoe mắt:

- Ông nói gì mà nghe bí hiểm quá vậy? Ông định chơi trò "đố mẹo" với tôi hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.