HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 210

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Bao giờ?

- Chiều mai.

Vừa nói, tôi vừa hớn hở chìa ra hàng chữ đằng sau tấm hình cho Bá coi. Bá gật gù:

- Có thế chứ! Tao đã bảo với mày bao nhiêu lần là em yêu mày kia mà!

Giọng Bá đắc thắng hệt như Gia Khanh đem lại hạnh phúc cho nó chứ không phải cho tôi.

- Giờ sao? - Tôi hỏi.

- Sao là sao?

Tôi ngập ngừng:

- Giấu tụi thằng Ngữ chứ?

- Việc gì phải giấu! - Bá hừ mũi - Phải cho tụi nó biết thế nào là... lễ độ! Tao sẽ tuyên bố mày

là kẻ chiến thắng trong cuộc đua gian khổ này!

Vẻ hăm hở của Bá khiến tôi phát hoảng. Tôi níu tay nó:

- Thôi, đừng...

Tôi chưa nói dứt câu, Bá đã hất tay tôi ra:

- Không "thôi, thôi" gì hết! Tao sẽ nói! - Rồi như để trấn an tôi, Bá nói thêm - Nhưng tao sẽ

nói vào lúc thích hợp nhất.

Cái "lúc thích hợp" đó được Bá ấn định vào trưa hôm sau. Trưa đó, mẹ Nghị chuẩn bị một

bữa tiệc chia tay thịnh soạn để đãi những vị khách trọ sắp về quê nghỉ hè. Thực ra, trong

bọn chỉ có tôi, Bá và Ngữ là sửa soạn lên đường. Tôi về Bình Tú. Bá về Quán Gò. Ngữ đi Lý

Tín.

Gọi là quê chứ chỗ chúng tôi ở không xa thành phố là bao, nơi xa nhất không tới ba mươi
cây số. Hội An của Gia Khanh mới thật là xa lăng lắc. Khác với ba đứa chúng tôi, Hòa lé ở

ngay thành phố. Nhà nó cách nhà Nghị chừng năm cây số. Nhưng vì ham vui, nó cũng khăn

gói đến nhà Nghị "ở trọ" với tụi tôi. Tội nghiệp nó, hè này tụi tôi đi hết, chắc nó cũng chuồn

về nhà nằm khoèo đọc truyện Tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.