HOA LINH LAN - Trang 11

Con trai cảu mẹ bị tẩy chay.

Người lớn dạy con họ, đem nỗi đau người khác ra đùa vui.

Người lớn dạy con họ, khu quá khứ ra trêu đùa, hành hạ bạn bè.

Ô hay, chúng ta đều là người lớn, là tấm gương cho cuộc đời con cái

chúng ta sau này. Sao lại nỡ lòng nào làm vậy? Đập vỡ chính mình, để con
cái nhìn vào, cho sự trưởng thành thêm méo mó hay sao?

Họ cũng yêu thương con mình bằng cả trái tim và tấm lòng người mẹ, sao

họ lại thiếu đi sự cảm thông tối thiểu với một đứa trẻ thiệt thòi và một bà
mẹ đơn độc như bà? Ôi cái cuộc đời này! Ôi những con người ấy khiến bà
rơi nước mắt. Tình yêu thương giữa con người với con người thôi, sao đã
quá khó để kiếm tìm?

Ngay lập tức những ngày sau đó, bà quyết định tìm lại một cuốc mới cho

hai mẹ con. Sẽ không còn những người hàng xóm ác ý và những đứa trẻ
gieo rắc thị phi. Sẽ không còn một cuộc sống kỳ thị đẩy con bà ra khỏi số
phận của nó - một người bình thường đến hoàn hảo.

Trong thoáng chốc, bà nghĩ về thần thánh, về "bề trên". Bỗng dưng, bà có

cảm giác thật chua chát. "Đấng tối cao" của chồng bà đã khiến ông trở nên
điên loạn. Thánh thần của những người hàng xóm kia đã khiến họ có những
suy nghĩ hoang đường, mê tín, cổ hủ và ngu ngốc, ác độc.

Rổi bà tự hỏi mình rằng thực sự thì "bọn họ" có tồn tại không? Nếu họ

tồn tại thì chẳng phải họ đã rất tàn nhẫn tâm khi đối xử với mẹ con bà như
vậy sao?

Bà ngước lên bầu trời cao xanh thăm thẳm, nhìn những đám mây mà

người ta nói đó là nơi thánh thần ngự trị và... bà hét lên: "Tôi thách các
người đấy!!!" Kể tử ngày hôm đó, bà và con trai trở thành người "vô đạo".
Bà nói với con trai mình rằng: "Chúng ta không tôn thờ ai hết. Không ai có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.