HOA LINH LAN - Trang 61

hạnh phúc này thật khó miêu tả. Hạnh phúc hồi sinh từ bên trong hai con
người đang lặng im cùng nhũng nụ cười, nhìn nhau không nói. Họ không
nói về quá khứ, cũng chẳng bàn cãi gì tới tương lai. Họ chỉ đang sống trong
giây phút của mình. Giây phút hiếm hoi bình yên của cuộc đời nhiều gió
bão. Linh Lan bắt đầu nói, một giọng nói trong trẻo cao vút, đã từ lâu lắm
rồi, Khánh mới trò chuyện với ai đó bằng tiếng mẹ đẻ. Khánh lắng nghe và
khẽ đáp lại Linh Lan bằng ánh mắt trìu mến:

- Khánh có hay về Hà Nội thăm bác gái không?

-Từ hồi sang mình vẫn chưa về lần nào.

- Ôi, mình cũng vậy, ở Hà Nội bây giờ cũng chẳng còn ai. Nhưng mình

vẫn đọc báo Việt Nam và xem tin tức đấy. Nghe nhạc nữa.

- Thỉnh thoảng mình cũng nghe nhạc Việt Nam, nhưng mình không thích

lắm.

- À, đúng rồi, có nhiều bài buồn cười lắm.

- Nhưng cũng có một vài bái rất hay, Linh Lan thích bài nào nhất?

- Mình thích mấy bài của Lê Hiếu hát đó.

- À, cái cậu ca sĩ bé bé đó hả?

- Ôi, Khánh nói gì buồn cười thế? Cậu đó hình như hơn tuổi mình đấy.

- Chắc không phải đâu, tại trông nhỏ mà.

- Nhỏ người mới hát hay, trẻ lâu chứ, mình thích bài Cơn đau cuối cùng.

- Nghe kỳ kỳ sao đó, mình chưa nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.