HOA LỤC BÌNH - Trang 168

Sĩ Nguyên ôm khư khư xấp hình, làm cho mọi người phải bật cười, Sĩ
Nguyên ôn tồn nói:
– Nó chính là bảo bối đấy ...
Mọi người bước vào, Thảo Sương cười tủm tỉm, còn Mỹ Thuận thì ngơ
ngác, cô nói một câu lạnh băng:
– Các người đến đây làm gì?
Vừa nói cô vừa ôm lấy mẹ:
– Các người đừng hành hạ mẹ tôi nữa.
Thảo Sương đành phải làm quân sư giải bày:
– Họ tìm đến đây vì ân hận đấy.
– Sao hả? Mẹ tôi như thế này chưa vừa lòng sao?
Bà Ngọc Trâm ái ngại lên tiếng:
– Mỹ Thuận, con hãy tha thứ cho ta. Lỗi là do ta mà ra cả. Ta sẽ chăm sóc
mẹ con chu đáo.
– Nhưng tôi ...
Thảo Sương ôm vai bạn thủ thỉ:
– Hãy mỡ lòng nhân ái đi Mỹ Thuận. Người lên đã hiểu cả rồi!
– Nhưng ta ...
Sĩ Nguyên đưa cho Mỹ Thuận tập ảnh hoa lục bình?
– Mỹ Thuận! anh vẫn yêu em!
– Vậy còn Ngân Thuỷ thì sao hả?
Tường Minh nắm tay cô:
– Em tha lỗi cho chị. Chị đã nghe lời Ngân Thuỷ đối xử không tốt với em.
Mỹ Thuận lắc đầu:
– Em quên hết rồi.
– Vậy không quên Sĩ Nguyên chứ - Sĩ Nguyên lên tiếng bông đùa.
Mỹ Thuận do dự:
– Còn mẹ em ...
– Mẹ cũng bằng lòng luôn!
Mỹ Thuận ngạc nhiên:
– Mẹ .... mẹ đang ...
– Thật ra mẹ khoẻ lâu rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.