HOA LỤC BÌNH - Trang 20

Mặc dù bị cô nói như tát nước vào mặt nhưng Sĩ Nguyên cũng không để
cho cô phải bị cảm lạnh, nên nhường chiếc áo khoác lại cho cô:

– Tôi nhường cho đấy !

Vừa nói anh vừa khoác chiếc áo qua vai cô:

– Về thay quần áo kẻo cảm lạnh bây giờ.

Thái độ và lời nói của anh ta làm Mỹ Thuận bớt căng thẳng:

- Tôi ... không cần đầu. Anh cứ để mà mặc.

Sĩ Nguyên nói như pha trò:

- Một chút ướt như thế này không thể quật ngã được tôi đâu.

Nói rồi Sĩ Nguyên bỏ đi. Mỹ Thuận giật mình nói với theo:

– Nhưng còn chiếc áo sao hả?

Sĩ Nguyên quay lại mỉm cười bảo:

– Qua cầu gió bay. Thôi về đi kẻo lại chết hụt nữa đấy, may mắn không đến
lần thứ hai đâu.

Mỹ Thuận lẩm bẩm:

– Trời đất! Tự nhiên mình phải nợ anh ta chiếc áo vậy sao?

Biết làm sao hơn khi mà bóng anh ta đã khuất, sau hàng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.