HOA LỤC BÌNH - Trang 27

– Đúng đó! Sao mi biết.

Mỹ Thuận ngạc nhiên nhìn bạn:

– Mi thấy à?

Thảo Sương lắc đầu:

– Chiều qua ta đâu có ở nhà. Thường là vậy mà. Người đẹp có chuyện là y
như rằng sẽ có người cứu.

Nguýt bạn một cái, Mỹ Thuận xua tay:

– Ta ngượng chín cả người đấy.

Hiểu ý bạn nói gì nhưng Thảo Sương vờ ngạc nhiên:

– Sao lại thế hả?

– Biết rồi còn hỏi nữa.

– Biết ư ? Mà biết gì vậy hả ?

Mỹ Thuận đỏ mặt:

– Hắn ta kể lại là ... là ...

– Là gì nào ?

– Hắn bế ta từ dước sông lên đấy.

Tủm tỉm cười đầy ẩn ý, Thảo Sương lí lắc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.