HOA LỤC BÌNH - Trang 71

Huệ Trình lắc đầu:
– Đó là chuyện của họ.
Sĩ Nguyên cao giọng:
– Tôi cũng thế. Tôi đâu tha thiết gì ngồi nói chuyện với cô.
Huệ Trinh đứng lên. Đưa tay tì lên cửa sổ:
– Anh có thể về được mà.
– Nhưng tôi lại không muốn làm phiền lòng người lớn.
– Anh nói vậy là ý gì vậy hả. - Huệ Trinh gắt gỏng - Hay anh cũng muốn
chúng ta làm lễ cưới.
Sĩ Nguyên bật cười:
– Nếu muốn như vậy thì hôm nay tôi đâu đã đến đây để thương lượng. Tôi
chẳng muốn đám cưới với cô và ngược lại chẳng dám làm phiền lòng mẹ
tôi.
Huệ Trinh nói khích:
– Vậy thì anh hãy đem lên bàn cân mà cân thử bên nào nặng thì lấy.
Sĩ Nguyên nghiêm túc:
– Tôi muốn tôi cùng cô đưa ra một giải pháp ổn thoả.
Huệ Trinh lắc đầu, chối quanh:
– Không được, tôi khác anh, tôi nhất định sẽ đấu tranh tới cùng.
– Vì lẽ gì?
– Vì tôi và người yêu của tôi.
Thở phào nhẹ nhõm, Sĩ Nguyên bảo:
– Vậy thì tốt rồi!
– Anh nói vậy là thế nào?
– Cô không chịu thì làm gì có đám cưới.
Huệ Trinh bỗng do dự:
– Nhưng mà ...
– Sao vậy ? Hối tiếc rồi à?
Huệ Trinh lắc đầu:
– Hối tiếc. Tôi đang sợ mẹ tôi đấy.
– Ố, cô cứng rắn lắm mà, sao lại ...
Trợn mắt nhìn anh Huệ Trinh nói như gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.