HOA LỤC BÌNH - Trang 76

– Nhớ em!
– Xạo ghê!
– Thật chứ. Em đến được không?
Được chứ! Ai mà ngăn em đến với anh được.
Thiên Tài bật cười lớn qua máy, anh nói một câu tâng bốc:
– Anh biết em của anh có bản lĩnh mà.
Huệ Trinh nạt ngang:
– Thôi, đừng có nịnh đầm nữa ông.
Cười khà khà Thiên Tài lại hỏi:
– Thật chứ nịnh gì. Ai bảo anh dại khờ yêu em quá làm chi.
Huệ Trinh cũng bật cười:
– Bởi vậy em mới khổ đây này.
– Ai làm em khổ chứ ? Nói anh nghe đi!
– Mẹ em!
Thiên Tài kêu lên:
– Mẹ em ư ?
– Đúng vậy!
– Bà rất yêu thương cưng chịu em mà.
– Mẹ buộc em phải đi lấy chồng.
– Em không đùa với anh đó chứ ?
– Hừ! Ai thèm đùa làm gì hả?
Thiên Tài nuốt nước bọt, anh ta ca cẩm:
– Nếu vậy là anh khổ rồi.
– Sao lại khổ chứ ?
– Nhìn em lên xe hoa mà cõi lòng anh tan nát.
Huệ Trinh cười khì, cô nói to:
– Anh đang ca vọng cổ cho em nghe đó à?
Thiên Tài tha thiết hỏi:
– Em có đến đây với anh được không.
Xem đồng hồ Huệ Trinh đáp:
– Được, anh chờ em khoảng mười lăm phút.
– Được Bay, – Bay ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.