HOA LỤC BÌNH - Trang 90

– Có thật anh bận không? Hay bận chờ điện thoại của Huệ Trinh?
– Cũng có thể là vậy?
Sĩ Nguyên đứng lên nhường chỗ cho Mỹ Thuận:
– Xong rồi, cô có thể làm việc!
Mỹ Thuận như chẳng cần để ý đến Ngân Thuỷ, cô ngồi vào bàn và làm
việc, Sĩ Nguyên đứng gần đó, tỏ ý hài lòng:
– Cô giỏi lắm!
Ngân Thuỷ lại thấy chướng mắt:
– Cô ta giỏi lắm sao? Anh cũng khéo lựa chọn.
Sĩ Nguyên nói như khích bát:
– Bỏ tiền ra thì phải lựa người được việc chứ ?
– Vậy sao?
Ngân Thuỷ bước vào cô phụng phịu:
– Ừ, càng lúc em càng thấy anh hư lắm.
Biết cô sắp giở trò trước mặt Mỹ Thuận nên vội nói:
- Cô nên về đúng vị trí của mình đi.
Ngân Thuỷ lắc đầu, cô nói như doạ:
– Anh không đi thì em cúng chẳng đi đâu.
Sĩ Nguyên nhìn cô như nghiêm khắc:
– Gì nữa đây? Cô nên về đi là vừa.
Ngân Thuỷ lại ngồi xuống ghế dành cho giám đốc, cô đu đưa cái chân:
– Anh đi với em thì em mới chịu về.
Thấy cô ở đây sẽ thêm rầy rà nên Sĩ Nguyên đứng lên:
– Mỹ Thuận làm xong nhớ khoá cửa phòng giúp tôi nhé!
– Vâng ạ?
Ngân Thuỷ liếc ngang:
– Chà ngoan dữ nha!
Mỹ Thuận thấy như Ngân Thuỷ đang châm chích mình, cô nói:
– Chị chưa về sao?
– Cô đuổi tôi à?
– Dạ không, em thấy Sĩ Nguyên đi rồi.
– Hừ! Sĩ Nguyên ư? Cô gọi sao mà thân tình đến vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.